Tểnh sinh ra trong một gia đình hết sức khó khăn nơi miền biên viễn xứ Nghệ. Bố mẹ Tểnh, ông Mùa Vả Rê và bà Xồng Y Xìa (bản Phù Khả 2, xã Na Ngoi, Kỳ Sơn) quanh năm vất vả trên nương rẫy vẫn chưa lo đủ cái ăn cho 5 người con. Gia đình càng vất vả hơn khi đến tuổi đi học Mùa Bá Tểnh gặp một trận ốm nặng và lên cơn sốt cao. Sau trận ốm ấy, đôi chân cậu co quắp lại không thể đi lại được.
Kể từ đó, Tểnh phải tập đi bằng 2 tay của mình. Ước mơ được đến trường như các bạn cùng trang lứa dường như chẳng thể chạm đến. Hàng ngày, nhìn các bạn đi học, lòng Tểnh buồn vô hạn.
Thế nhưng khát khao được chạy nhảy trên sân trường trong lòng cậu bạn luôn như ngọn lửa âm ỉ chưa một lần dập tắt. Suốt nhiều năm tập luyện cuối cùng Tểnh cũng dùng tay thuần thục như chính đôi chân. Tểnh đã có thể đi được những đoạn đường xa, cứ dùng tay mà đẩy cả cơ thể lên phía trước. Lúc này, Tểnh mới ngập ngừng xin bố mẹ được đến trường đi học.
Được đến trường, cậu bạn mừng vô hạn, lê la đến lớp bằng đôi tay. Khi ấy nhiều người nghĩ có lẽ Tểnh cũng chỉ theo được một thời gian rồi bỏ. Thế nhưng, thời gian trôi qua hàng năm, giữa nhiều học sinh đã bỏ học rồi được vận động đến trường, nhưng rồi lại tiếp tục bỏ học. Chỉ riêng Mùa Bá Tểnh vẫn chăm chỉ ngày ngày đến lớp. Hôm nào vắng Tểnh thì chỉ duy nhất 1 lý do là cậu bạn bị ốm.
Năm năm liền Mùa Bá Tểnh đều đạt danh hiệu học sinh giỏi của trường. Trong các cuộc thi do nhà trường tổ chức em luôn là người đạt giải cao. Nói về dự định sau này, Tểnh cho hay: Sau khi học xong bậc Tiểu học em sẽ về thành phố học nghề sửa chữa xe rồi kiếm việc làm để không trở thành gánh nặng cho gia đình.
Có thể đối với nhiều người, những thành tích đó chưa đáng kể, nhưng đối với một cậu học trò chân khuyết tật, sức khỏe yếu, hoàn cảnh gia đình khó khăn thì đó là sự cố gắng không đơn giản. Hy vọng những phần thưởng này sẽ trở thành động lực lớn lao để Tểnh vững tin bước tiếp trên con đường hướng tới tương lai.