Ngày 16/5 vừa qua, khi đang trong quá trình hoàn thiện báo cáo thực tập, cậu bạn Đỗ Văn Đức (quê xã Thượng Lan, huyện Việt Yên, Bắc Giang) nhận được tin huyện nhà bị phong tỏa. Đồng thời, địa phương cũng phát đi thông báo cần tuyển tình nguyện viên giúp đỡ lực lượng chức năng chống dịch.
Thấy vậy, cậu bạn đã nhanh chóng hoàn thiện báo cáo thực tập để trở về quê tham gia công tác tình nguyện. Đến tối ngày 17/5, khi vừa xong báo cáo, Đức bàn với một người anh cùng phòng là Lê Xuân Đạt về quê luôn trong đêm. Không đắn đo suy nghĩ, cả hai lập tức xách balo lên đường.
Đức chia sẻ: "Sợ bố mẹ cản nên mình không báo về mà cứ thế xuất phát. Khi hai anh em về gần đến quê thì lúc này đã gần 0h. Kiểm tra điện thoại thấy có 5 - 6 cuộc gọi nhỡ của mẹ, lúc này mình mới gọi báo mẹ là về quê tham gia tình nguyện. Chuyện đã lỡ, mẹ biết mình quyết tâm nên không ngăn cản mà chỉ dặn dò hãy cẩn thận".
Mọi việc diễn ra khá gấp gáp, nhà cũng đang cách ly nên Đức không thể ghé qua thăm bố mẹ được. Rất nhanh, 7h sáng hôm sau, cậu bạn cùng anh Đạt và các tình nguyện viên khác đã có mặt tại Bệnh viện Đa khoa Việt Yên để chuẩn bị cho công tác phòng chống dịch.
"Không chỉ riêng mình, các tình nguyện viên lúc đó cũng đều mang một tâm thế: Con chào ba mẹ, con đi. Tổ quốc, quê hương đang gọi con rồi, bao giờ hết dịch, qua thời gian cách ly con lại về", chàng tình nguyện viên bộc bạch.
Khi vừa đến nơi, được tận mắt chứng kiến cảnh ở khu cách ly, cậu bạn mới cảm nhận được người dân lo lắng như thế nào. Nhưng rồi những lo lắng cũng nhanh chóng qua đi khi mọi người thấy những bạn trẻ vẫn vui cười làm tan biến cảm giác lo âu trong lòng. Mọi người dần nhận ra, cách ly không hề đáng sợ như vẫn nghĩ.
Đến sáng ngày hôm sau, Đức và các tình nguyện viên khác được phân công giúp các bác sĩ trực tiếp lấy mẫu của các bệnh nhân. Buổi chiều, mọi người qua Trung tâm Kiểm soát bệnh tật huyện để ghép mẫu, khớp mẫu. Buổi tình nguyện đầu tiên của anh chàng kết thúc vào lúc gần 1h sáng.
Sáng ngày 19/5, khi vừa tỉnh giấc các bác sĩ lại thông báo cần 2 tình nguyện viên xuống khu cách ly tập trung tại xã Tiên Sơn (huyện Việt Yên) để tăng cường. Không chút do dự, Đức và anh Đạt lại xung phong lên đường. Ở đây chỉ có 2 người là tình nguyện cùng với khoảng 15 y, bác sĩ, quân đội, dân quân phục vụ hơn 300 trường hợp cách ly. Đức lại được phân công tiếp đón, ghi chép, phân phòng cho các bệnh nhân.
Là sinh viên khoác lên mình chiếc áo màu xanh tình nguyện, nay vẫn là công việc tình nguyện nhưng chiếc áo khoác lên mình lại là màu trắng. Do đó, nguy hiểm với bản thân và trách nhiệm với cộng đồng được đặt lên cao hơn rất nhiều.
Những ngày được thức khuya dậy sớm, sát cánh cùng những bác sĩ, quân nhân,... nơi tuyến đầu chống dịch, Đức luôn thấy được sự lạc quan trên khuôn mặt của những người hùng áo trắng. Các cô, các chú vẫn luôn quan tâm, động viên những thành viên trong khu cách ly.
Những nụ cười luôn nở trên môi của họ, những người ngày đêm thao thức lo cho người dân nơi vùng dịch. Đức chia sẻ, cậu bạn cảm nhận rõ được tấm lòng của người dân Bắc Giang cũng như người dân cả nước đang hướng về quê hương mình.
Hình ảnh những người chồng lái xe chở y, bác sĩ còn vợ ở nhà làm hậu phương vững chắc. Hàng ngày, hàng trăm chai nước ép được gửi đến để tiếp sức cho những người hùng tuyến đầu chống dịch. Những mạnh thường quân lập lên những khu cung cấp lương thực miễn phí càng khiến Đức xúc động và muốn cố gắng thêm nữa. Tất cả cùng nhau góp sức đẩy lùi dịch bệnh.