"Trong số tất cả ngoại hành tinh ôn hòa đã biết hiện nay, LHS-1140b có thể là lựa chọn tốt nhất để xác nhận nước lỏng tồn tại trên bề mặt hành tinh ngoài hệ Mặt Trời trong tương lai", trưởng nhóm nghiên cứu Charles Cadieux, nhà vật lý thiên văn ở Đại học Montreal, nhận xét. "Đây là một cột mốc quan trọng trong tìm kiếm ngoài hành tinh có thể ở được".
Nằm cách 50 năm ánh sáng, LHS-1140b lớn gấp 1,73 lần và có khối lượng gấp 5,6 lần Trái Đất. Hành tinh này bị khóa thủy triều với sao chủ, có nghĩa nó quay ở cùng tốc độ quay quanh quỹ đạo. Do quỹ đạo gần với sao chủ, một năm trên hành tinh LHS-1140b chỉ dài gần bằng 25 ngày Trái Đất. Nếu sao chủ của LHS-1140b là ngôi sao dãy chính như Mặt Trời, quỹ đạo như vậy có thể đun sôi đại dương và khiến hành tinh hoàn toàn không thể ở được. Nhưng do đó là sao lùn đỏ mát, khoảng cách gần khiến hành tinh nằm ở giữa "vùng Goldilocks", khu vực hoàn hảo tính từ sao chủ để nước lỏng tồn tại trên bề mặt.
Để nghiên cứu ngoại hành tinh, Cadieux và cộng sự sử dụng máy chụp ảnh cận hồng ngoại và quang phổ kế của JWST, cho phép kính viễn vọng đánh giá thành phần của một hành tinh khi ánh sáng từ sao chủ truyền qua khí quyển của nó tới Trái Đất. Thông qua xem xét bước sóng của ánh sáng hấp thụ, các nhà thiên văn học phát hiện dấu hiệu của nitrogen, thành phần chủ chốt trong khí quyển Trái Đất. Tính toán độc lập cũng hé lộ hành tinh không đủ đặc để cấu tạo từ đá. Những kết quả trên giúp loại trừ khả năng đây là hành tinh đá hoặc tiểu sao Hải Vương, củng cố giả thuyết nó được bao phủ bởi biển băng.
Dù phần lớn hành tinh đông cứng, nhóm nghiên cứu chú ý khu vực "mống mắt" có thể đạt nhiệt độ 20 độ C, đủ ấm để tạo ra vùng nước có thể sinh sống cho các loài sinh vật biển. Theo René Doyon, nhà vật lý ở Đại học, nhóm của ông sẽ cần quan sát thêm ít nhất một năm nữa để xác nhận LHS 1140b có khí quyển và thêm 2 - 3 năm nhằm phát hiện carbon dioxide.
(Theo Live Science)