Tình cảm tuổi học trò có thể mang đến cho chúng ta động lực và nhiều kỷ niệm đầu đời khó quên. Thế nhưng ở cái tuổi “ô mai” sáng nắng, chiều mưa, trưa giông bão, tâm lý lên xuống thất thường thì việc chúng rung động trước một người bạn khác giới lại khiến cha mẹ, người lớn vô cùng lo lắng.
Có cha mẹ thì lo lắng tìm cách quản lý thời gian rảnh rỗi, siết chặt các mối quan hệ của chúng ta, người lại tìm cách đọc trộm nhật ký, theo dõi, chi phối các mối quan hệ nhạy cảm, thậm chí thuê cả thám tử theo dõi, cấm đoán yêu đương khiến cho chúng ta cứ xa cách với gia đình và vô cùng áp lực.
Nhưng bên cạnh đó vẫn cũng có rất nhiều cha mẹ tâm lý hơn bằng cách nhẹ nhàng chia sẻ quan điểm, bày tỏ sự quan tâm và lo lắng như một người bạn. Như người mẹ dưới đây khi biết con gái mình đã biết rung động, chẳng biết tâm sự với con làm sao nên đã viết một lá thư tay để giãi bày nỗi lòng với cô bạn.
Trong thư người mẹ viết: "Năm nay là lớp 12 rồi, con thì thức khuya, sổ mũi rồi lại suyễn dị ứng nữa. Vấn đề mẹ lo nhất năm nay là lo cho con có một sức khỏe tốt. Con có biết, không có sức khỏe là bao nhiêu ước mơ hoài bão của mình sẽ không bao giờ thực hiện được. Học nhiều cần phải ngủ nghỉ cho đầu óc sắp xếp lại bài học.
Mẹ sợ con vì bị tất cả bạn bè gần xa cuốn hút mà quên lo nghỉ ngơi, lâu ngày sẽ sinh bệnh, phí cả công sức của mẹ lo cho con. Mà con thì quên đi, chỉ cần 15 phút chợp mắt là bổ bằng 1 gói nhân sâm của mẹ để dành (không phải mẹ kể lể) nhưng mẹ nhắc con, con người giống như cỗ máy làm việc nhiều thì phải hư hao.
Thôi thì 1 tuần mẹ cho con xài điện thoại 1 ngày giao lưu. Còn lại con giao cho mẹ giữ để mẹ đỡ phải rình rập. Con chọn ngày nào trong tuần hơi rảnh một tí.
Xin lỗi con vì mẹ đã con thiệp vào cuộc sống riêng tư của con, nhưng vì mẹ bị bệnh lo nên những chuyện gì mẹ cũng quá lo là vậy. Mẹ của con hậu đậu lắm phải không. Vì con, mẹ chấp nhận hết, con không cần phải lo. Bởi mẹ là mẹ mà!"
Biết cô bạn phải học hành nhiều, vừa sợ mệt, lại sợ lơ là vì mối tình học trò với một cậu bạn chung trường nhưng không biết cách giãi bày thế nào nên người mẹ này đã gửi gắm lời muốn nói qua bức thư. Và thật sự những dòng ngắn ngủi đó khiến ai đọc qua cũng rưng rưng và nhận thấy hình ảnh của bố mẹ mình trong đó.
Như một định lý muôn thủa và không bao giờ thay đổi, người lo lắng và yêu thương chúng ta nhất vẫn là bố mẹ dù đôi khi cách thể hiện có khắt khe thế nào đi chăng nữa. Dù đôi khi chúng ta cảm thấy phiền phức, thấy gò bó vì những lần lo lắng, quan tâm của người lớn, thế nhưng trên hết, đó cũng chỉ là vì họ muốn chúng ta có cuộc sống tốt đẹp hơn. Thế nên, hãy mở lòng với cha mẹ hơn bạn nhé!