Nam tài tử nổi tiếng người Nhật Masaharu Fukuyama đã hóa thân xuất sắc trong vai một ông bố trẻ và hành trình đi tìm lại con mình. Cổ nhân có câu: “Một giọt máu đào hơn ao nước lã”, nhưng với nhân vật người cha mà Fukuyama hóa thân, liệu thực sự “ao nước lã” có khiến anh dửng dưng? Và cảm xúc gắn bó, nâng niu một đứa con suốt bao nhiêu năm có thể dễ dàng bị thay thế bởi một người thân xa lạ?
Phim mở đầu với hình ảnh của một gia đình ba người kiểu mẫu ở Nhật Bản. Người bố, Ryota Nonomiya (Masaharu Fukuyama thủ vai), là một kiến trúc sư thành đạt luôn bận bịu với công việc. Người mẹ, Midori, một bà nội trợ Nhật kiểu mẫu và Keita, cậu con trai 6 tuổi của hai vợ chồng.
Ryota luôn cố gắng chăm chỉ làm việc để cho vợ con một cuộc sống đầy đủ sung túc. Những tưởng gia đình sẽ mãi là điểm tựa để anh yên tâm cố gắng làm việc cho đến khi một biến cố xảy ra làm anh lung lạc. Một cuộc điện thoại từ bệnh viện nơi sinh Keita lạnh lùng thông báo rằng cậu bé thực ra đã bị hoán đổi và không phải là con ruột của hai người.
Không có những kịch tính cao trào hay tình tiết hài hước, song “Like Father, Like Son” (Cha nào con nấy) là một bộ phim kể chuyện, nhưng cách kể của đạo diễn Hirokazu Kore-ed vô cùng tinh tế, đầy tính nhân văn mà không hề nhàm chán. Thông điệp thấm đẫm tình người của “Like Father, Like Son” đã giúp phim xuất sắc dành giải đặc biệt tại Liên hoan phim Cannes 66.
Hai gia đình có hoàn cảnh hoàn toàn khác biệt, một là thượng lưu giàu có và một là gia đình tiểu thương nghèo khổ, đông con. Hai đứa trẻ được cha mẹ hai bên yêu thương hết mực suốt 6 năm kể từ khi ra đời, cho đến một ngày, họ phát hiện ra hai đứa nhỏ bị trao nhầm. Số phận của họ sẽ ra sao? Cảm xúc của họ như thế nào? Tất cả sẽ được giải đáp trong một bộ phim đầy tính nhân văn của đạo diễn Nhật Bản.
Khả Ngân (tổng hợp)