Theo Ban Quản lý Quần thể danh thắng Tràng An, phát hiện trên là kết quả của Dự án khảo cổ học SUNDASIA, với sự tham gia của các nhà khoa học quốc tế và Việt Nam. Bộ xương thuộc về một người đàn ông khỏe mạnh, cao khoảng 1,7m, qua đời ở độ tuổi khoảng 35. Điều đặc biệt là bộ hài cốt này được bảo tồn tự nhiên trong tình trạng rất tốt một điều hiếm gặp trong khảo cổ học khu vực.

Phân tích cho thấy người đàn ông này tử vong do chấn thương ở xương sườn, bị đâm bởi một công cụ đầu nhọn làm bằng đá thạch anh. Vết thương không gây chết ngay lập tức mà khiến cơ thể bị nhiễm trùng dẫn tới tử vong một chi tiết cho thấy khả năng đây có thể là một cuộc xung đột thời tiền sử, và người đàn ông này là một "chiến binh" thực sự trong cộng đồng.
Đáng chú ý, đây là bộ DNA ty thể người cổ xưa nhất từng phát hiện tại Việt Nam. Phân tích gene cho thấy người này thuộc nhánh M (macrohaplogroup M) một dòng gene bản địa có mối liên hệ chặt chẽ với các cộng đồng săn bắt, hái lượm sớm ở Đông Nam Á và Nam Á.

Điều này củng cố giả thuyết về sự hình thành và phát triển độc lập của cư dân khu vực Đông Nam Á, đồng thời góp phần giải mã nguồn gốc người Việt cổ, mối liên hệ với các tộc người bản địa và tiến trình di cư giao thoa văn hóa từ hàng chục nghìn năm trước.
Với niên đại khoảng 12.000 năm thuộc giai đoạn cuối Kỷ Băng hà bộ xương "Chiến binh Tràng An" là tư liệu sống động giúp giới khoa học hiểu thêm về sự thích nghi sinh tồn, cấu trúc xã hội, và cả các mối quan hệ giữa người cổ thời tiền sử.
Các nhà khảo cổ đánh giá đây là một trong những phát hiện mang tính bước ngoặt của khảo cổ học Việt Nam và Đông Nam Á trong những năm gần đây. Nó mở ra tiềm năng nghiên cứu liên ngành giữa khảo cổ học, cổ nhân học, sinh học phân tử và lịch sử di cư của loài người.