Trong dân gian đã lưu truyền sự tích ông Táo về chầu trời, đó là câu chuyện về hai vợ chồng nọ, quanh năm đối mặt với cái nghèo. Người chồng phải bỏ nhà, tha phương cầu thực, người vợ chờ đợi nhưng không thấy tin chồng nên đã bén duyên với người chồng mới. Cho tới khi người chồng cũ quay về thì được người vợ chào đón, nhưng đúng lúc người chồng mới về nhà, sợ khó xử cho đôi bên, người vợ đành bảo người chồng cũ trốn tạm ở đống rơm. Tình cờ, người chồng mới lại đốt đống rơm để làm đồng, đã khiến người chồng cũ chết. Người vợ thấy vậy mới nhảy vào đống lửa, người chồng mới yêu thương vợ nên cũng đâm đầu vào lửa chết theo. Ông trời cảm động trước tình nghĩa sâu nặng của 3 người nên hóa làm ba ông vua bếp, cai quản chuyện bếp núc trong nhà.
Để tưởng nhớ tới 2 ông Táo và 1 bà Táo, người dân trong ngày 23 tháng Chạp mới sắm sửa mâm cơm cùng 3 chú cá chép để tiễn họ về chầu trời, bẩm báo những công việc của gia chủ trong năm vừa qua.
Nhiều người quan niệm rằng, cá chép phải thả trước giờ Ngọ ngày 23 tháng Chạp thì ông Công ông Táo mới kịp về trời. Nên các gia đình thường chuẩn bị lễ sớm để thả cá ra sông, suối, hồ.
Nhiều người còn "hóa" cả tro, tàn hương theo dòng nước với mong muốn gia đình êm ấm, mọi chuyện đều xuôi. Nhưng điều này khiến nguồn nước bị ô nhiễm, nên khi thả cá xuống, nhiều chú cá đã chết luôn.
Vậy làm thế nào để có cách thả cá đúng nhất, để ông Công ông Táo "về trời" thuận lợi?
Khi chúng mình theo ông bà, bố mẹ ra gần mặt nước (ở hồ, sông, suối) cần phải rất cẩn thận, kẻo trượt chân mà rơi xuống. Chúng ta cần đứng ở một nơi chắc chắn, cách mặt nước khoảng 40cm. Sau đó thả cá chép nhẹ nhàng, từ từ xuống mặt nước để cá còn có cơ hội sống.
Điều đặc biệt là chúng mình cần mang túi bóng để ở nơi quy định. Không nên đứng ở trên cao, rồi quăng cả cá chép và túi bóng xuống mặt nước. Như vậy vừa ô nhiễm môi trường mà cơ hội sống của những chú cá là rất thấp.