1. Nước súc miệng Listerine từng là chất khử trùng phẫu thuật
Năm 1860, lý thuyết của Louis Pasteur cho rằng vi trùng là nguyên nhân gây ra nhiều bệnh nhiễm trùng, điều này đã truyền cảm hứng cho bác sĩ người Anh Joseph Lister. 5 năm sau, Lister trở thành bác sĩ phẫu thuật đầu tiên thực hiện ca phẫu thuật trong một buồng được khử trùng bằng cách nghiền nhỏ chất sát trùng trong không khí. Kết quả là tỉ lệ tử vong bắt đầu giảm.
Năm 1876, bác sĩ Lister tiếp nhận công việc của tiến sĩ Joseph Lawrence và Robert Wood Johnson, người sáng lập ra Johnson & Johnson, để hiện đại hóa các phương pháp phẫu thuật.
Năm 1879, lấy cảm hứng từ bác sĩ Lister, tiến sĩ Lawrence tạo ra nước súc miệng Listerine, một chất khử trùng độc đáo dành cho phẫu thuật và vết thương. Năm 1881, Công ty dược phẩm Lambert Pharmaceutical Co mua bản quyền công thức Listerine và bắt đầu sản xuất và tiếp thị.
Đến năm 1914, nước súc miệng trở thành sản phẩm đầu tiên ở Mỹ bán mà không cần phải kê trong đơn thuốc của bác sĩ và được tiếp thị như một loại thuốc diệt vi khuẩn trong miệng. Đến nay, Listerine trở thành mặt hàng quen thuộc với nhiều người trên khắp hành tinh.
2. Trước khi trở thành loại nước giải khát nổi tiếng thế giới, Coca-Cola từng là thuốc chữa đau đầu
Ban đầu, Coca-Cola được sản xuất với mục đích giảm nghiện morphin, chữa đau đầu và giảm lo lắng. Dược sĩ John Stith Pemberton đã mày mò và thử nghiệm, pha chế thành công một loại siro có màu đen như cà phê. Loại siro này uống với nước lạnh sẽ giảm nhức đầu và tăng sảng khoái.
Ông giữ lại công thức sáng chế này, với thành phần quan trọng nhất chứa một tỉ lệ nhất định tinh dầu chiết suất từ quả và lá của cây Kola. Đây là loại cây chỉ có ở khu vực rừng nhiệt đới Nam Mỹ và chứa một lượng đáng kể cocain và caffeine.
Vì thế uống Coca-Cola không những có cảm giác sảng khoái mà còn chống đau đầu, giảm mệt mỏi. Cái tên Coca-Cola cũng bắt nguồn từ đó. Tiến sĩ Pemberton đã thay chữ "K" trong quả Kola bằng chữ "C" để có vẻ dễ nhìn và quen thuộc hơn.
3. Kotex từng được dùng để băng vết thương
Kotex được tập đoàn Kimberly-Clark sáng lập vào năm 1920 tại Mỹ. Trong thời kì chiến tranh diễn ra gay gắt, bông vải trở nên khan hiếm nên Kimberly-Clark đã tạo ra bông bột gỗ Cellucotton, được sử dụng làm miếng mút trong các loại vải băng vết thương, bộ lọc trong mặt nạ chống độc và chất nhồi vào áo khoác, phục vụ cho việc chăm sóc thương binh.. Khi nước Mỹ tham chiến, Kimberly-Clark kiên quyết quyết định rằng họ sẽ bán Cellucotton phi lợi nhuận cho Hội Chữ thập đỏ.
Khi chiến tranh đột ngột kết thúc, đơn hàng 750.000 pound (khoảng hơn 340 kg) Cellucotton đã bị hủy dù Kimberly-Clark đã hoàn thành một phần của đơn đặt hàng. Trong khi đó, quân đội cũng còn một lượng lớn Cellucotton dư thừa và bắt đầu phải bán nó cho các bệnh viện dân sự với giá thấp đến mức thấp nhất. Công ty phải loay hoay tìm cách để tiêu thụ Cellucotton.
Một trong những khách hàng phi lợi nhuận trong thời chiến của Kimberly-Clark là Quỹ của Mỹ dành cho những người bị thương ở Pháp (AFFW). Một quan chức của tổ chức biết được thông tin công việc kinh doanh của Kimberly-Clark bị ảnh hưởng nặng nề do chiến tranh nên đã chuyển lời nhắn rằng: Trong suốt thời gian chiến tranh, những y tá Pháp đã thử sử dụng Cellucotton trong thời kỳ đèn đỏ và nhận thấy nó mang lại kết quả cực kỳ tốt.
Trước đó, mỗi khi đến kỳ, nữ giới đều dùng vải và phải giặt sạch sau mỗi lần sử dụng. Thế là, vào đầu năm 1920, Kimberly-Clark bắt đầu tiếp thị lần đầu loại băng vệ sinh hàng ngày với cái tên Cellunaps. Tuy nhiên, lúc bấy giờ băng vệ sinh chưa bao giờ được trưng bày hoặc quảng cáo thương mại, thậm chí chúng luôn được đặt ở phía sau quầy bán thuốc.
Các nhà tiếp thị của công ty nhận thấy rằng, khách hàng cảm thấy xấu hổ khi hỏi người bán thuốc về Cellunaps vì “nap” trong tên được hiểu là khăn. Do đó, công ty đã quyết định đổi tên thành một cái tên vô nghĩa và sẽ không tiết lộ bất cứ điều gì. Cái tên Kotex ra đời từ đó.