Thành phố sương
Cách Hà Nội khoảng 320km, thành phố Hà Giang được bao bọc bởi những dãy núi như thành quách nguy nga. Đứng ở bất cứ con đường nào nơi đây cũng thấy sương lảng bảng bay trên những tán cây cổ thụ ven đường. Hòa vào dòng người, tớ đến những khu chợ xép, nơi có nhiều đặc sản vùng cao. Sương sà xuống, trùm khắp thành phố. Khói từ những nồi thắng cố, nồi cháo ấu tẩu tỏa ra hòa lẫn với sương khiến lòng du khách ấm áp lạ kỳ. Cảm giác ngồi ở góc chợ, thưởng thức vài món ăn lạ miệng ở vùng đất mới và ngắm dải sương dặt dìu thật khó quên!
Thị trấn sương
... Thị trấn Mèo Vạc nằm dưới thung lũng nhỏ được bao phủ bởi sương sớm. Những nếp nhà gỗ đơn sơ giữa vườn rau. Chiếc cối đá trước hiên nhà. Cả cánh đồng chân núi chỉ lúp xúp ngô. Cây ngô ở đây còn được bà con người Mông tận dụng làm củi... Sáng sớm, gùi rau cải trên lưng mỗi người dân từ bản ra cũng đẫm sương đêm. Sương lấp lánh trên vuông khăn thổ cẩm đội đầu...
Khác với Mèo Vạc, thị trấn Đồng Văn hấp dẫn du khách bởi những triền núi đá bao la và dãy phố cổ kính. Đường lên Đồn Cao ngập sắc hoa cải vàng đong đưa những giọt sương. Những chú bò, chú dê đủng đỉnh ăn cỏ, thi thoảng ngúc ngoắc đầu giũ sương trên mình, rung những chiếc chuông leng keng ở cổ. Từ Đồn Cao nhìn xuống, thị trấn Đồng Văn và cánh đồng làng Nghiến mờ ảo như một bức tranh thủy mạc.
Cung đường sương
Hà Giang còn có một con đường mang tên “Hạnh phúc” nối liền thành phố với các huyện ở vùng núi phía Bắc. Ngồi trên xe, nghe anh tài xế tên Dìn người Mông kể về “sự tích” con đường thật tuyệt. Những cung đường nơi lưng chừng núi, uốn lượn quanh co dọc núi đá dựng đứng là thành quả của ý chí, nghị lực, mồ hôi và xương máu bao người. Cung đường ấy là chìa khóa cho những dân tộc thiểu số vùng cao mở cánh cửa giao lưu với bên ngoài. Từ đèo Mã Pí Lèng trên con đường “Hạnh phúc” có thể bao quát nhìn khắp cảnh núi non hùng vĩ miền sơn cước đẹp nhất Việt Nam.
Đi trong sương
Hà Giang mùa sương của bà con đồng bào gùi rau cải, của những bạn học sinh khăn quàng tươi thắm đi học, của người chăn bò đi trong sương… khiến du khách nao lòng. Trời ngả chiều, sương phủ muôn nơi. Trên xe ô tô trở về nhà, nhìn qua cửa kính, tớ thấy ánh đèn rọi vào những khối sương khổng lồ, kỳ ảo. Sương, đất trời, núi non như hòa vào làm một...
Xuân Chinh