Trang viết tuổi hồng

Bàn tay nhỏ dưới lưng bà

TNTP Thứ Tư
Tháng Bảy âm lịch - mùa Vu Lan báo hiếu theo nét đẹp văn hóa truyền thống của người Việt, tính theo lịch dương cũng là thời điểm học trò chuẩn bị đến trường đón năm học mới.

Câu chuyện nhỏ dưới đây như một bông hoa thơm nhắc chúng mình nhớ về tình yêu thương của mẹ, của bà - những người phụ nữ đã luôn yêu thương, chăm sóc và hy sinh thầm lặng cho con cháu của mình. Chúc các bạn luôn giữ được trái tim ấm áp bởi tấm lòng biết ghi nhớ công ơn và không vô cảm trước yêu thương mà mình được đón nhận, bạn nhé!

Sớm nay Giang háo hức lắm, bởi kể từ khi nghỉ hè, tận đến hôm nay bố mẹ mới thu xếp cho Giang và em gái được về thăm ông bà nội, ngoại. Nhà ông bà nội và nhà ngoại ở cùng một làng nhưng cách nhà Giang tới 60 cây số. Về quê, bao giờ hai chị em cũng được lần lượt ở nhà bà ngoại một tuần, sau đó chuyển sang nhà nội ở thêm một tới hai tuần nữa mới trở lại thành phố chuẩn bị cho năm học mới.

Đoàn tàu chở khách chạy xình xịch trên đường ray, băng qua những làng mạc, đồng quê xanh ngát; đôi khi chạy song song với Quốc lộ nhộn nhịp tàu xe. Giang vừa ngắm cảnh, nhưng cũng vừa… sốt ruột đếm những sân ga mà con tàu đi qua, vì hết 6 ga là tàu sẽ về đến nhà bà ngoại rồi.

Cuối cùng thì hai chị em đã trông thấy con đường chạy về nhà bà. Tàu chạy cắt qua đoạn đường này một xíu rồi sẽ dừng lại ở ga, để mẹ con Giang đi bộ về.

Hai chị em Giang như chim sáo, bỏ xa mẹ ở phía sau, để chạy về hướng nhà bà phía lưng đồi. Bữa tối, ba mẹ con được ông bà ngoại chiêu đãi món canh cua siêu gạch, tôm đồng rang cùng thịt ba chỉ cháy cạnh hao cơm và món nộm hoa chuối mùa hè ăn rất cuốn.

Cơm nước xong xuôi, mẹ ngồi cùng ông bà bên bàn nước trò chuyện, chị em Giang được cậu út kéo ra một góc khoe những món đồ chơi thủ công cậu đã làm để chờ hai đứa. Đó là chiếc xe cút kít chở hàng sống động như thật, bộ chắt chuyền, rồi cả bộ sỏi chơi ô ăn quan, cậu tỉ mẩn chọn từng hòn sỏi trắng nhỏ, đều nhau tăm tắp từ hàng cát sỏi bên sông… cho hai đứa.

Chị em Giang thích quá, bèn xin cậu viên phấn rồi vẽ ngay ô chơi dưới nền nhà. Mải mê mãi đến lúc mẹ gọi đi đánh răng, cả hai mới biết đã hơn 10 giờ đêm.

Leo lên chiếc giường ngủ quen thuộc của bà, Giang nhường em nằm giữa bà và mẹ, còn mình thì nằm cạnh bà. Cô bé hít hà mùi mồ hôi của bà và lặng lẽ len len những ngón tay xuống dưới lưng bà.

Mẹ đang kể cho bà vài thói quen mới của em gái Giang, thì như chợt nhớ ra điều gì, mẹ hơi nhoài người sờ bàn tay Giang dưới lưng bà rồi nói:

- Mẹ thấy không, cháu Giang vẫn giữ thói quen rất lạ từ hồi bé xíu. Cứ khi đi ngủ là lại len bàn tay dưới lưng người nằm cạnh.

Bà cười nhẹ và giọng đều đều kể lại câu chuyện cách đây mấy năm, mà nhiều tình tiết vẫn còn láng máng trong trí nhớ của Giang.

Bố mẹ Giang là công nhân một nhà máy dệt, sống xa quê tới sáu chục cây số. Khi Giang mới hơn 2 tuổi, mẹ sinh em gái thứ hai, Giang được gửi về với bà ngoại, vì mình mẹ không thể trông hai chị em.

Mới 2 tuổi, Giang vẫn còn nhỏ lắm, thèm hơi mẹ, nên cô bé rất quấn bà. Trừ những lúc bà phải ra đồng, còn không thì Giang sẽ bám bà như hình với bóng.

Đêm. Trong căn buồng nhỏ có vách tường bằng gỗ, nghe rõ tiếng cóc nhái và dế kêu bên hông nhà, Giang ôm lấy bà và chìm vào trong giấc ngủ khi bàn tay nhỏ xíu vẫn ở dưới lưng bà. Cứ thế cho đến khi Giang đến tuổi đi lớp Mẫu giáo, mẹ mới đón về thành phố để tiện chăm lo việc học…

Giọng bà ngừng kể đã lâu, Giang tưởng bà và mẹ đã ngủ rồi, em cũng mơ màng muốn chìm vào giấc ngủ, thì nghe thấy giọng mẹ nghèn ngẹn nói với bà:

- Con cứ thắc mắc tại sao cháu có thói quen như thế? Hóa ra là thói quen của đứa bé khi thiếu vắng hơi ấm và sự chăm chút của mẹ.

Giang hé mắt, thấy bà vươn tay vỗ vỗ vào cánh tay của mẹ:

- Không ai muốn xa con mình đâu, nhưng hoàn cảnh bắt buộc thì đành phải vậy. Mà mẹ đã thay con chăm sóc cháu cẩn thận cho con rồi. Đứa cháu bé bỏng của mẹ không có ngày nào thiếu vắng tình yêu đâu!

Ừ đúng vậy, mình chẳng bao giờ thấy thiếu tình yêu của bà và mẹ” - Giang ngẫm nghĩ, nhoẻn miệng cười và chìm dần vào giấc mơ đẹp đẽ đêm hè, nơi cô bé có mái tóc mỏng tung tăng, ríu rít trong vòng tay của ông bà, của dì và cậu…

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm TNTP Thứ Tư. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm TNTP Thứ Tư. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Bàn tay nhỏ dưới lưng bà tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Đôi giày thể thao cũ

Trong góc tủ bụi bặm nơi những món đồ cũ bị lãng quên, có một đôi Giày Thể Thao sờn vải ...

Tổ chim sâu

Cánh đồng quê chuẩn bị vào mùa gặt, những bông lúa vàng trĩu nặng uốn cong mình xuống, trông ...

Bài Sáng Tác khác

Tổ quốc trong trái tim tôi

Trải qua bao cuộc đấu tranh khốc liệt để giữ nước, không thể kể hết bao nhiêu người con đất Việt, bao nhiêu vị anh hùng đã hy sinh để giữ vững nền hòa bình cho chúng ta hôm nay.

Lần đầu tiên

Hôm nay, lần đầu tiên Dũng được điểm 10 môn Văn - cái môn mà trong lớp ai cũng kêu "khoai" nhất, khó có thể đạt điểm tối đa. Lúc nghe cô thông báo điểm bài văn của mình, khỏi phải nói Dũng đã sung sướng và "phổng mũi" đến thế nào.

Tiểu thuyết "Mưa đỏ" gây sốt trở lại

Nhiều người tìm mua tiểu thuyết ''Mưa đỏ'' của nhà văn Chu Lai sau khi xem phim điện ảnh cùng tên vì muốn hiểu hơn câu chuyện về cuộc chiến bảo vệ thành cổ Quảng Trị.

Ước mơ trẻ con

Quán trà sữa thức ăn vặt không lớn, chỉ đủ phục vụ chừng ba mươi khách cùng lúc, nhưng chỉ tám cô cậu “khách ruột” ấy vào là xem như hết chỗ vì mỗi đứa ngồi là thêm một cái ghế để cặp, thêm cái ghế gác chân. Chúng chiếm hết chỗ của khách khác nhưng được cái là rất mạnh gọi món.

Những ngày đẹp nhất

Những ngày có trăng là những ngày đẹp nhất! – con Nghé từ đâu chạy ùa về ríu rít tự nói một mình như thế. Vừa nói nó vừa chắp hai tay làm biểu tượng trái tim rồi bắn lại phía thằng Cún – tặng anh một trái tim cho một ngày may mắn của em.

Chúa tể trời xanh

Ba luôn luôn đứng bên ngoài cửa thức trắng đêm canh chừng kẻ gian quấy phá, ban ngày đi hái các loại trái cây mang về nuôi má con tôi cho đến ngày tôi trưởng thành.