Đầu năm học 2022-2023, lớp 4A của chúng tôi được tiếp nhận một học sinh mới... Thấp thoáng trước cửa lớp tôi là một phụ huynh và một học sinh cao dỏng, gầy guộc, mắt đượm buồn, nước da mai mái xanh. Cô giáo chủ nhiệm của tôi niềm nở, ân cần chạy ra cửa lớp:
- Dạ, thưa anh! Em có thể giúp gì cho anh và cháu?
Trao đổi với phụ huynh xong, cô dắt bạn học sinh vào lớp, tươi cười thân thiện: “Cả lớp chú ý! Hôm nay lớp mình đón thêm một thành viên mới. Cả lớp hãy chào mừng bạn đi nào!”.
Tiếng vỗ tay vang lên giòn giã...
- Cô xin giới thiệu với lớp mình thành viên mới của lớp : Trịnh Công Quang Huy! Chúng ta hãy trân trọng gọi là anh Huy nhé! Các con biết không? Anh Huy hơn chúng ta 3 tuổi, do mắc bệnh hiểm nghèo, anh phải nghỉ học để nằm viện điều trị 3 năm, vượt lên chính mình, anh muốn tiếp tục viết tiếp ước mơ chinh phục kiến thức bằng con đường học tập!
Giọng cô chùng xuống, cả lớp lặng im, rồi… tiếng vỗ tay rào rào cổ vũ. Cô dắt anh Huy vào lớp, xếp chỗ ngồi cho anh. Anh nhỏ nhẹ: “Con cảm ơn cô! Anh chào các bạn!”.
Giờ học đầu tiên trôi đi thật nhanh. Chúng tôi thi nhau chia sẻ về sở thích của mình qua những mảnh giấy màu xanh, hồng, vàng dính lên tờ giấy A0 trắng muốt. Anh Huy bắt nhịp cực nhanh với chúng tôi.
Giờ ra chơi, chúng tôi xúm quanh anh làm quen, chơi với anh. Hơn chúng tôi 3 tuổi nên anh người lớn lắm. Lúc này tôi mới có dịp ngắm kỹ anh hơn. Dù cao hơn chúng tôi cả cái đầu nhưng anh có nước da mai mái, yếu ớt của người mang trong mình mầm bệnh ung thư.
Anh kể cho chúng tôi nghe: Cách đây 3 năm, khi học giữa chừng lớp Bốn, anh bị căn bệnh quái ác hoành hành. Bố mẹ và chị gái đã bên cạnh anh, cùng anh hàng tháng ăn cơm bệnh viện để xạ trị. Qua những lần như thế, tóc anh Huy rụng hết, đau đớn, vật vã, có những lần tưởng chừng không trụ nổi.
Thế rồi như một phép thần kỳ, sức khỏe của anh dần ổn định sau 3 năm kiên trì xạ trị, điều trị với sự chăm sóc của các bác sĩ. Trở về nhà, mong muốn đầu tiên của anh là được tiếp tục đến trường.
Anh Huy nằng nặc đòi bố mẹ xin cho anh quay trở lại trường học. Thương con, bố mẹ anh dắt anh tới trường xin tiếp tục vào học lại lớp Bốn. Buổi đầu sau 3 năm cầm chiếc bút mực, viết lại những dòng chữ run run, tay anh mỏi lắm, mắt hoa lên đầy đom đóm. Nhưng rồi với sự quyết tâm, nỗ lực, anh tự tin, tiếp tục lao vào học tập.
Những giờ Toán, Tiếng Việt, Khoa học, Lịch sử và Địa lý... mỗi tuần trôi qua rất nhanh. Học kỳ I kết thúc, thành tích các bài kiểm tra học kỳ của anh vượt xa chúng tôi với các điểm số tuyệt đối.
Tôi bái phục anh hết cỡ. Tôi được mệnh danh là “cây toán” của lớp mà có những bài toán khó, phức tạp vẫn phải loay hoay, trong khi anh Huy thực hiện rất nhẹ nhàng. Thì ra, trước khi bị ốm phải nghỉ học, anh cũng là một học sinh rất siêu.
Chúng tôi rất yêu quý anh, ngày nào cũng quấn lấy anh trong giờ ra chơi để nghe anh kể chuyện và giảng những bài chúng tôi chưa hiểu...
Ăn Tết xong, buổi học đầu tiên của năm mới, chúng tôi không thấy anh có mặt. Lo lắng hiện lên rõ trên gương mặt từng người. Chuông điện thoại của cô giáo reo vang... Phía đầu dây bên kia là giọng của mẹ anh Huy: “Thưa cô! Huy bị sốt, cổ lại nổi hạch lên, em xin phép cô cho cháu tạm nghỉ để đi tái khám...”.
Buồn!
Kế hoạch nhanh chóng được đưa ra: “Quyên tiền mừng tuổi, hỗ trợ anh Huy”. Chúng tôi báo cáo cô giáo, cô đồng ý luôn và góp thêm cho chúng tôi 500.000 đồng. Cuối giờ học, cô giáo chủ nhiệm cùng chúng tôi vào thăm, động viên anh.
Anh đang lên cơn sốt nhưng vẫn gượng dậy chào cô và chúng tôi, anh hứa là sẽ tích cực điều trị, khỏe là lại đến trường. Rất may cho anh, sau tái khám, tích cực uống thuốc theo đơn, anh đã hết sốt, hạch lặn, anh lại vui vẻ trở về lớp học.
Tháng 3 năm 2023, được sự hỗ trợ của Đài Truyền hình Thái Bình, Hội Chữ thập đỏ huyện Đông Hưng và cô giáo Hiệu trưởng, anh Huy của chúng tôi được tiếp nhận từ chương trình “Tiếp sức đến trường” gần 20 triệu đồng, sau đó anh lại được Tỉnh Đoàn Thái Bình trao sổ tiết kiệm 20 triệu đồng hỗ trợ cho việc chữa bệnh để viết tiếp ước mơ trở thành bác sĩ sau này của anh.
Kết thúc năm học, không phụ lòng mọi người, anh Huy của chúng tôi đã vượt lên hoàn cảnh, bệnh tật, đạt danh hiệu Học sinh xuất sắc.
Anh đang cùng chúng tôi thực hiện chương trình năm học cuối bậc tiểu học để rồi chúng tôi sẽ cùng nhau bước tiếp con đường chinh phục kiến thức, hoàn thành ước muốn giản đơn: “Khỏe mạnh để tiếp tục đến trường!”.
Vô cùng cảm mến tinh thần khắc phục khó khăn, vượt qua bệnh tật để học tập của anh Huy, tôi cầu mong cho anh có thêm nghị lực, có sức khỏe tốt để luôn bên cạnh chúng tôi, cùng chúng tôi vui vẻ đến trường!
Anh Huy ơi! Cố gắng nhé!
Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Nhi Đồng. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Nhi Đồng. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé! |