Khi vẽ, em phải chú ý xoay bút thật nhiều mới vẽ được. Mỗi lần dùng bút, em đều cẩn thận giữ gìn, vì em không có tiền để mua cái mới.
Một ngày, cô giáo chủ nhiệm là cô Nga thấy em đang phải chụm mấy ngón tay lại vẽ bằng chiếc bút chì đó, khi hết giờ học, cô lại gần em và hỏi:
- Sao em không thay bút mới? Em ngại ngùng trả lời:
- Thưa cô, em chỉ có mỗi cây bút này. Nó vẫn dùng được ạ.
Cô Nga xoa đầu và nhìn em bằng ánh mắt ấm áp. Hôm sau, trong giờ hoạt động trải nghiệm, lúc cho tay vào ngăn bàn chuẩn bị sách vở, em bỗng thấy cây bút chì và một hộp bút màu mới tinh được gói trong túi giấy bóng kính rất đẹp kèm tấm bưu thiếp với dòng chữ: “Tặng Tuấn”. Cây bút chì màu vàng, sáng loáng và còn rất dài. Em cầm cây bút lên, lại nhìn kỹ tấm bưu thiếp và đọc dòng chữ nhỏ: “Hãy vẽ nên những ước mơ của em!”. Em lập tức nhận ra nét chữ của cô Nga và biết đây chính là món quà cô Nga tặng cho em.
Từ ngày đó, em chăm chỉ vẽ hơn bao giờ hết. Em vẽ những bức tranh về mái trường, thầy cô, bạn bè và những cánh đồng xanh mướt quanh làng. Cô Nga thường dừng lại nhìn tranh của em và động viên em:
Em có năng khiếu vẽ đấy, hãy luôn cố gắng nhé!
Ngày 20-11 vừa qua, em tặng cô Nga một bức tranh rất đẹp vẽ hình cô đứng dưới gốc cây, với dòng chữ: “Cảm ơn cô, người đã cho em đôi cánh!”. Cô Nga cầm bức tranh, đôi mắt cô ánh lên sự tự hào.
Cây bút chì cô tặng em tuy nhỏ bé, nhưng đấy là món quà chứa đầy tình yêu thương. Nó dạy em bài học rằng: Sự quan tâm dù nhỏ nhất từ thầy cô cũng có thể thắp sáng cả một giấc mơ. Và cây bút chì ấy chính là món quà giúp em nuôi dưỡng ước mơ sau này trở thành một họa sĩ.
Câu chuyện của em chỉ có vậy, nhưng hình ảnh mái trường cùng cô Nga luôn ghi đậm trong em. Bởi đó mãi là nơi khởi đầu cho mọi ước mơ của em hôm nay và sau này…
ĐỖ ANH TUẤN
(Lớp 2A, trường TH Gia Tường, huyện Nho Quan, Ninh Bình)