Cây phượng vĩ mùa Hè

Đỗ Phương Anh
Mỗi ngày đến trường, một góc sân, một cây phượng vĩ, một gốc bàng già… đều có thể trở thành những người bạn lớn của tuổi thơ chúng mình. Bạn hãy cùng đến với ngôi nhà kể chuyện để chia sẻ một bài viết rất dễ thương của bạn Đỗ Phương Anh đến từ CLB Văn học của trường Tiểu học Quỳnh Mai, Hà Nội nhé!

Mùa hè đang nhắc chúng mình về những ngày tạm xa mái trường. Ngắm cây phượng vĩ dưới sân đang đùa cùng nắng mới, mình lại bất chợt nhớ những hàng phượng vĩ nơi quê nội dấu yêu. Lúc này tâm hồn mình bỗng rung lên bao nhiêu cảm xúc. Bạn hẳn sẽ bất ngờ nếu mình muốn dành một lời yêu mến gửi về cây phượng vĩ nơi quê nội của mình phải không? Nhưng bạn ạ, cảm giác bồn chồn, nhớ nhung khi hè về với tiếng ve râm ran bên chùm phượng đỏ thực sự lúc này đang khiến mình xao xuyến vô cùng. Mình chỉ muốn ngay phút giây này được ào chạy về thăm quê nội thân thương...

Quê nội, bước qua cổng làng, nơi vi vút dãy tre ngà đung đưa cùng gió, đón bước chân mình là những ngôi nhà cũ có lẽ đã được xây từ khi chúng mình còn chưa cất tiếng khóc chào đời. Và thú vị làm sao, điều khiến những con ngõ quê mình nổi bật hơn hẳn, đó là nhờ những cây phượng vĩ chạy men theo lối xóm. Chao ơi, ngắm mới đẹp làm sao!

Nếu đưa tầm mắt nhìn từ xa, cây phượng chẳng khác nào một chiếc ô xanh mướt điểm những bông hoa rực đỏ. Các cành phượng xòe rộng như gọng của những chiếc ô. Từ các cành lớn lại mọc ra các cành nhỏ hơn. Từ cành nhỏ lại mọc thêm những cành nhỏ hơn nữa. Cứ thế, cứ thế tạo thành nhiều tầng lớp xếp chồng lên nhau, um tùm.

Mình nhớ, từ những chiếc lá non nhỏ li ti, màu xanh nhạt, bóng mượt, tựa như lá me, theo ngày tháng nhuộm dần nắng gió, đến một ngày chùm lá xanh non ấy sẽ đổi màu. Thu về, khi hoa phượng đã kết thành những quả to, dài bằng nửa sải tay, màu nâu sẫm treo lủng lẳng trên cây, bạn bất ngờ nhận ra cây phượng đang khoác một màu áo mới, vàng ươm.

Rồi những chị gió ào đến. Cành phượng đung đưa đung đưa. Lá phượng lao xao, lao xao như dạo nhạc. Và lần lượt từng chiếc lá bé tí xíu lả tả rơi theo làn gió. Ban đầu thì nhè nhẹ, lắc rắc. Nếu một cơn gió lớn hơn ào về, đứng dưới gốc phượng bạn sẽ hứng được cả một cơn mưa lá.

Mình vẫn nhớ mỗi dịp mới nghỉ hè đầu tháng 5, ấy là lúc hoa phượng nở rộ nhất. Cả một bầu trời nhuộm một màu đỏ rực. Vậy mà thấm thoắt rất nhanh, cánh hoa phượng nở bung, xòe rộng để từ đó một quả phượng non chào đời.

Tuổi thơ của mình, những ngày hè rực nắng vẫn thường cùng các bạn chơi bịt mắt bắt dê, chơi ô ăn quan và trốn tìm... Dù trời rất nắng nhưng đã có cô phượng xòe rộng chiếc ô nên chúng mình chẳng còn lo gì nữa. Một điều tuyệt vời nhất có lẽ bạn sẽ ngạc nhiên vô cùng nếu biết rằng vỏ và rễ cây phượng là vị thuốc quý làm hạ nhiệt chống sốt cho mọi người trong mùa hè nóng nực. Chính mình đã được bà nội hóa phép thổi bay cơn sốt từ rễ và vỏ cây phượng đấy. Sau khi mình hết ốm, bà nội còn kể cho mình nghe vỏ cây phượng từng cứu nhiều người khỏi cơn sốt rét và giúp người già chữa khỏi bệnh tê thấp nữa.

Bạn thân mến ơi, ở sân trường bạn chắc hẳn cũng có những cây phượng vĩ hiền lành cùng chúng mình bầu bạn. Bao kỷ niệm mến yêu của chúng mình có cây phượng lặng im làm chứng. Nên trước ngày rời xa mái trường, sau lời yêu dành tặng thầy cô, bạn bè, mình muốn gửi cả thương mến cho những cây phượng vĩ – một loài hoa học trò gắn với tuổi thơ yêu mến chúng mình!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Cây phượng vĩ mùa Hè tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Bài học cuộc đời

Xin chào các bạn, tớ là Trần Xuân Hải, lớp 8A1, trường THCS Nguyễn Tri Phương (phường Ba ...

Bài Sáng Tác khác

Những vần thơ haiku Việt dành tặng thiếu nhi

Tập thơ “Ngàn sao lấp lánh” của nhà thơ Nguyễn Thị Phương Anh mở ra trước mắt độc giả, đặc biệt là thiếu nhi, một thế giới lung linh, gần gũi với thiên nhiên và cuộc sống hằng ngày. Nhà phê bình văn học Chu Thị Thơm nhận xét:

Trăng vàng quê mẹ

Quê hương luôn là nơi gắn bó với tuổi thơ mỗi người bằng hình ảnh giản dị, mộc mạc mà chứa chan yêu thương.

Tình bạn…. trong ngôi nhà ấm

Tôi gặp cái Thương lần đầu tiên trong chính căn nhà của tôi. Thương mặc một chiếc váy màu xanh da trời đã cũ nhưng thơm mùi nước xả vải dễ chịu.

Na ơi - Mở mắt nào!

Ấy là một ngày đẹp trời, khi mà bé Nụ phát hiện ra một quả na nhỏ xíu trên cái cây trước sân. Cái cây ấy từng bị gió bão đánh tơi tả, rồi sâu đục tấn công. Ai cũng nghĩ cây na sẽ ngã gục chứ đâu ngờ nó còn sống được và lại còn ra quả nữa chứ. Thật tuyệt làm sao!

Chuyến đi của Thỏ con

Thỏ con sống với mẹ ở một thảo nguyên xanh mát đầy hoa thơm cỏ mềm. Một sáng nọ, chim Vàng Anh bay qua hiên nhà tíu tít báo tin: