... Nào ta cùng hát
Khúc nhạc thanh bình
Dưới ánh bình minh
Muôn loài là bạn
Kìa cánh chim nhạn
Mang về trời Xuân...
- Ô kìa, chúng ta có một thành viên mới đấy à? - Cỏ Gà phát hiện ra một bông hoa lạ có những cánh thon dài xếp thành hai tầng màu lam thật đẹp.

- Trông cậu ấy như một viên ngọc biết nở hoa ấy nhỉ, xinh xắn quá!
Cỏ Ngọt xuýt xoa rồi nghiêng mình soi gương qua giọt sương nơi đầu ngọn cỏ, cất tiếng làm quen:
Chào cậu, cậu tên là gì thế?
- À... Ừm... Chào cậu, tớ tên là Mùa Xuân.
- Hả? Tớ chưa nghe thấy loài cỏ nào có tên như thế bao giờ cả.
- À, là vì... đó là tên mà tớ tự đặt cho mình.
Đồng Cỏ rộn lên tiếng cười.
- Sao cậu lại chọn một cái tên như thế hả Mùa Xuân? - Mần Trầu cố nén tiếng cười hỏi người bạn mới.
- Cái tên đó nghe buồn cười thật vậy sao? – Mùa Xuân bối rối.
- Ồ, không đâu. Nhưng tại sao cậu lại lấy tên là Mùa Xuân?
- Vì đó là khi loài chúng tớ đẹp nhất với những bông hoa có màu sắc thật đặc biệt. Chúng tớ ở ven một ngọn đồi thấp cách đây xa lắm, anh chị em của tớ rất nhiều và tạo nên một cánh đồng có màu xanh ngọc khi đến mùa hoa nở rộ…
Mùa Xuân ngừng một chút rồi kể tiếp:
- Rồi ngày nọ, một kẻ xấu xa mang tên Lửa Cháy xuất hiện khiến tất cả các loài cây cỏ ở đó đều khô kiệt sức sống và nhanh chóng lụi tàn. Cả cánh đồng ven đồi không còn màu xanh, không còn những bông hoa và tiếng vui ca xào xạc của lá nữa. Tớ là hạt giống cuối cùng còn sót lại. Tớ nương mình theo một cơn gió mạnh thổi qua để đi đến vùng đất mới, tìm nơi sinh sống cho mình. Rồi ở một nơi nào đó thích hợp, chắc chắn sẽ lại có cả một cánh đồng xanh ngọc đầy sức sống cho mà xem.
- Nhưng giờ chỉ còn lại mỗi mình cậu thì làm sao mơ ước sẽ tạo thành cả một cánh đồng chứ? - Cỏ Gà vừa nói vừa nghĩ thầm: “Cậu ta thật viển vông”.
- Tớ tin rằng bên trong mỗi hạt giống là cả một khu rừng. Vì mỗi bông hoa sẽ tạo ra những hạt giống mới, tiếp tục sinh sôi và nảy nở. Vài mùa hoa đi qua là đã có thêm nhiều những bông hoa lam ngọc điểm tô cho đất trời. Những Mùa Xuân mới tiếp nối cho Mùa Xuân đã đi qua.
- Đằng nào cậu cũng đến rồi, ở lại đây và cùng hát với chúng tớ đi nào! – Cả đám cỏ cùng đồng thanh.
Khúc ca rộn ràng lại được cất lên.
... Nào ta cùng hát
Khúc nhạc thanh bình...
Vài ngày sau, bông hoa Mùa Xuân úa dần, cả thân không còn đứng vững nữa, Đồng Cỏ ai nấy đều lo lắng.
- Cậu ốm đấy à? Cậu thấy trong người thế nào hả Mùa Xuân? - Mần Trầu nhẹ nhàng hỏi thăm bạn.
- Các cậu đừng lo. Sắp tới đây sẽ có rất nhiều cỏ hoa Mùa Xuân mới để làm bạn và vui ca với các cậu.
- Nhưng như thế có nghĩa là cậu sẽ mất đi?
- Khi tớ nằm xuống là lúc có những hạt mầm mới chuẩn bị đâm chồi và hy vọng có một cánh đồng Mùa Xuân mới thành hiện thực.
- Chúng tớ luôn chào đón Mùa Xuân về trên Đồng Cỏ, cậu yên tâm.
- Đúng vậy, Đồng Cỏ rất vui vì có đại gia đình của cậu, dàn đồng ca sẽ rất tuyệt khi có thêm những tiếng hát mới.
- Rồi nơi đây sẽ là một cánh đồng hoa bát ngát - Cỏ Gà hào hứng.
- Đẹp và thơ mộng - Nhọ Nồi mơ màng.
- Thơm ngát và tự do - Cỏ May rung rinh lá.
Đồng Cỏ hân hoan vang tiếng hát, gió đưa khúc ca đồng nội đi khắp mọi nơi để cả đất trời ngập tràn trong sắc xuân.
... Nào ta cùng hát
Khúc nhạc mùa Xuân
Giọt nước trong ngần
Là dòng suối nhỏ
Trong hạt giống cỏ
Có cánh đồng hoa…
Thanh Cầm
Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Nhi Đồng. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Nhi Đồng. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé! |