Nàng tiên trong quả thị

Nhi Đồng
Nhà cái Thóc có một cây thị ở gần cuối vườn, cái cây đã nhiều năm rồi nên cao và tán rộng lắm. Đến mùa thị kết trái, quả nào quả nấy cứ tròn căng, lớp vỏ vàng ươm mịn màng và thơm ngào ngạt một thứ hương rất đặc biệt.

Quan trọng nhất là giờ có nhà ai còn cây thị nữa đâu, ngoại trừ nhà Thóc. Bọn trẻ kháo nhau có khi ấy là cây thị bước ra từ miền cổ tích còn sót lại không chừng.

Cái Thóc kể, nó được mẹ đan cho một cái túi đựng thị bằng dây dù, nó treo túi thị ở đầu giường và mùi thơm từ đó theo nó cả vào giấc ngủ. Đêm ấy, nó mơ thấy quả thị của nó biến đâu mất, nó ngơ ngác nhìn khắp xung quanh nhưng không thấy, rồi vầng trăng bỗng mỗi lúc một sáng hơn và một nàng tiên từ đó dịu dàng bước xuống. Làn gió thổi qua khiến dải lụa áo mềm mại của nàng tiên bay nhè nhẹ trong mây đầy huyền ảo và trong gió có một cái gì rất quen thuộc như mơ như thực mà cái Thóc chưa nhận ra ngay.

À, phải rồi... Cái Thóc chợt thức giấc khi vừa đón lấy vật gì đó mà nàng tiên đưa cho. Nó tỉnh ngủ hẳn, với tay lấy quả thị trong túi và đưa lên mũi ngửi, có phải đây chính là thứ nàng tiên đã đưa cho mình? Có phải nàng tiên muốn nói điều gì với Thóc? Hay là... Hay là nàng tiên ấy đang ở bên trong quả thị này giống như câu chuyện cổ tích mẹ vẫn kể cho Thóc nghe?

Thóc nâng niu quả thị như thể bên trong đó thực sự chứa đựng một điều gì đó diệu kỳ và hết sức thiêng liêng. Đến mức mà hai ngày sau đó, khi Thóc bị sốt cao phải nằm viện, nó cũng muốn đem theo cái túi thị. Truyện ngắn Sau những lần chìm vào giấc miên man, thỉnh thoảng Thóc hé mắt ra cũng đều nhìn thấy mẹ đang ngồi bên cạnh xoa xoa cánh tay Thóc, lần thì thấy khuôn mặt mẹ lấm tấm mồ hôi bởi vừa chạy đi mua cháo cho nó hoặc có khi thấy mẹ đang ngủ gật mà một tay mẹ vẫn nắm chặt tay Thóc như cách mẹ vẫn nói: “Để mẹ tiếp sức cho con chóng khỏe”. Trên cái bàn để đồ nhỏ xíu, cái Thóc thấy quả thị đang dần chuyển màu sậm hơn.

Ngày cái Thóc ra viện, nó biết quả thực có một nàng tiên đảm đang chịu khó giống như cô Tấm trong câu chuyện mẹ kể. Nó thầm nghĩ điều ấy khi đang nắn quả thị cho thật mềm rồi đưa vào miệng và cảm nhận giọt nước ngọt ngào chảy vào đầu lưỡi. Nó ăn từ từ chứ không cần vội vã xé vỏ thị để cô Tấm không chui lại vào quả thị như bà cụ hàng nước đã làm. “Mẹ chính là cô tiên của mình, còn trong quả thị thì chỉ có hạt thị mà thôi” – Cái Thóc tự nhủ.

Thóc ra viện, cái túi thị trống không đã lại được “cô tiên” bỏ vào một quả mới vàng ươm và ngát hương thơm, thứ hương từ miền cổ tích xa xưa bay về.

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Nhi Đồng. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Nhi Đồng. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

 

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Nàng tiên trong quả thị tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Chú rùa lắm chuyện

Brahma Datta là vua của thành phố Benares. Ông luôn tự hào và cho rằng mình có một giọng nói hay ...

Bài Sáng Tác khác

Bài học đầu tiên

Sau kỳ nghỉ hè, hôm nay là buổi học tập trung đầu tiên ở trường để chuẩn bị cho Lễ khai giảng năm học mới. My và nhóc em cùng tuổi, con nhà chú Lâm, có tên gọi thân mật ở nhà là Bi được bố chở trên chiếc xe mới coong đến trường.

Tạm biệt mùa hè

Những ngày hè rộn rã với biển xanh - cát trắng - nắng vàng cùng biết bao chuyến đi, hành trình trải nghiệm đáng nhớ… đã ở lại phía sau. Trước mắt chúng mình là một năm học mới hứa hẹn thật nhiều dự định mới. Bạn đã sẵn sàng “Back to school” như các “nam thần” trong truyện ngắn vui dưới đây chưa?!

Khi bạn chủ động - cả thế giới sẽ mở ra

Khi được tham dự Trại sáng tác “Ô cửa van học – Qua miền Tây Bắc” trong mùa hè 2024 vừa qua, bạn có biết các trại viên của trại đã thu được những thành quả tuyệt vời thế nào không?