Tình bạn của gió

TNTP Thứ Tư
Bạn đã bao giờ kết bạn với Gió chưa? Hãy nghe cô Đinh Vũ Thu Huyền (Đội 8, thôn 2, Tam Thành, Phú Ninh, Quảng Nam) kể cho chúng mình nghe câu chuyện rất dễ thương về tình bạn của Gió nhé!

Gió nhẹ nhàng lượn khắp khu vườn, cuốn theo những chiếc lá vàng nhảy múa trên bãi cỏ. Nhìn sang khoảng đất trống bên kia bờ dậu, nơi có một nhóm bạn nhỏ đang chơi đùa vui vẻ, Gió khẽ mỉm cười, lướt thật nhanh tới nhập bọn. Nhưng khi nó vừa đến nơi thì các cô cậu nhóc ngay lập tức xuýt xoa: “Ôi! Lạnh quá! Hôm nay gió lạnh thế này, bọn mình về sớm thôi!”- Một đứa lớn hơn trong bọn lên tiếng.

Chẳng mấy chốc chỉ còn mỗi mình Gió đứng lặng ở góc sân, nó buồn lắm, chưa bao giờ Gió cảm thấy buồn đến vậy. Nó vẫn còn là một cơn Gió bé con, nó chỉ muốn được chơi đùa với các bạn thôi mà.

Làm một cơn gió sao mà chán quá”- Gió buồn bã nghĩ rồi lại tiếp tục cuộc hành trình chán nản trên không trung. Dừng lại trên một tán cây, nó nhìn lên bầu trời mà giờ đây đã lác đác vài ngôi sao và thở dài ngao ngán cho cuộc sống cô đơn tẻ nhạt của mình. Gió chưa bao giờ nhận thấy mình có ích. Nó lúc nào cũng làm cho mọi người lạnh lẽo, chẳng ai muốn đến gần. Nhưng biết làm sao bây giờ, nó vốn được sinh ra vào mùa đông mà! Bỗng... Trên bầu trời sao thưa thớt, có một ngôi sao băng sáng rực vụt qua. Gió nhắm mắt và thầm ước một điều ước nho nhỏ từ sâu thẳm trong tim mình. 

Những giọt sương đêm còn đọng lại đua nhau rơi tí tách trên lá. Gió giật mình tỉnh giấc. Nó vươn vai hít một hơi thật sâu, hòa mình vào bầu không khí se se lạnh của buổi sáng sớm. Gió uốn mình luồn xuyên qua những tán lá đến một ngôi nhà nhỏ. Trong không gian ấm áp dễ chịu ấy, bất giác nó khựng lại như vừa nhìn thấy một thiên thần. Bên khung cửa sổ, một cô bé vô cùng xinh xắn đang ngồi nhâm nhi tách ca cao nóng thơm ngon. Cạnh đó là chú mèo lười béo ú mắt lim dim nằm cuộn tròn trên bệ cửa sổ chốc chốc lại kêu meo lên một tiếng. Gió nhẹ nhàng khẽ lướt qua cửa sổ vào phòng, vô tình làm rối mái tóc mây của cô bé. Cô nở một nụ cười thân thiện với Gió. Gió cũng sung sướng cũng đáp lại cô bằng một nụ cười tươi rói bởi đây là lần đầu tiên trong đời Gió được nhận một nụ cười ấm áp đến thế...

Trên thảm cỏ xanh mượt mà được tưới bởi những cơn mưa, cô bé vui vẻ đuổi theo những cánh hoa bị Gió cuốn đi rồi cùng Gió đếm những lá vàng rơi... Đây là lần đầu tiên Gió có bạn – điều tuyệt vời ấy khiến trái tim Gió vô cùng hạnh phúc.

Nhưng Gió không hề biết rằng sau buổi chiều vui vẻ ấy cô bé đã bị ốm. Ngày hôm sau gió cứ chờ mãi, chờ mãi... Nó đành buồn rầu ngắm nhìn cô bạn nhỏ qua khung cửa sổ quen thuộc. “Rốt cuộc mình vẫn chỉ là một cơn gió lạnh lẽo thôi”- Gió lại thầm nhủ.

Cô bé thức giấc. Cô bước xuống giường và đột nhiên dừng lại bên cửa sổ. Đôi mắt cô bé mở tròn xoe, trên bệ cửa sổ phủ đầy những bông cúc họa mi xinh xắn. Cô bé vội mở cửa, Gió di chuyển thật chậm và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn ấm áp lên đôi má phúng phính đang ửng hồng vì vui sướng. Chắc đêm qua Gió đã phải vất vả lắm đây... Mặc áo ấm vào, quàng thêm chiếc khăn len, cô bé vội vàng chạy ra bãi cỏ, nơi có một người bạn đang đứng chờ - một người bạn vô hình mà chỉ cô mới nhìn và cảm nhận được. Trong làn gió se se lạnh, những tiếng cười trong trẻo cất lên.

Gió thầm cảm ơn ngôi sao băng trong đêm ấy đã cho nó một món quà vô cùng quý giá mang tên TÌNH BẠN.

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm TNTP Thứ Tư. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm TNTP Thứ Tư. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Tình bạn của gió tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Cây bút chì của cô

Năm nay em học lớp Hai. Em rất thích vẽ tranh, nhưng em chỉ có một cây bút chì nhỏ, đã mòn ...

Tết có pháo hoa

Năm nay Bốn được đi thành phố đón Tết cùng với mẹ nên nó háo hức lắm, đếm ngược mãi ...

Bài Sáng Tác khác

Vị Tết

Bạn đã bao giờ đặt câu hỏi Tết là gì và Tết có hương vị như thế nào chưa nhỉ? Hãy đọc đoạn tản văn và bài thơ xinh xắn của cô bạn Nguyễn Nguyệt Ánh (học sinh lớp 6A2, trường THCS Nguyễn Đăng Đạo, TP. Bắc Ninh, tỉnh Bắc Ninh) để cảm nhận sâu lắng hơn về điều này nhé!

Bí mật của màu tím

Bạn mến thân ơi, chúng mình cùng đến với một truyện ngắn thật dễ thương của cây bút Đinh Bùi Lâm Phương (lớp 8A, trường THCS Nguyễn Tri Phương, Q. Ba Đình, Hà Nội nhé!

Mùa xuân trên bản Vua Bà

Thời gian thấm thoát kể từ buổi tôi đến bản Vua Bà đã đầy năm. Tôi đã thấy mùa hè trong rừng với mùi mật vả dại thơm ngào ngạt trong thứ ánh nắng ríu rít nhảy nhót từng giọt qua cái sàng xanh vĩ đại của các tán cây đầy gió lay động.

Vẽ áo cho cún và miu

Tết về đến ngõ rồi. Sương muối vẫn vỗ tay trên mái nhà. Mía lặng lẽ ngọt đậm hơn mà không ai biết. Bản Hoa dù vẫn chìm trong sương giá nhưng nếu ai tinh mắt sẽ thấy, lấp ló trong bẹ cây già nua, trong vỏ cây cũ kĩ đã có những mầm non mập mạp nhu nhú hé mắt nhìn Mặt trời.

Những ngày giáp Tết

Ai đã từng được ngồi bên nồi bánh chưng ngày Tết và háo hức đợi giây phút vớt từng chiếc bánh trong hơi khói bốc lên nghi ngút sẽ cảm nhận “hương vị Tết” ấm áp đến chừng nào.