Bức ảnh chiều 30 Tết

Cún bông chăm học
Từ lúc sinh ra đến giờ, năm nào nhà mình cũng về quê ăn Tết cùng ông bà nội.

Mỗi lần nhà mình về, ông bà vui lắm. Ngôi nhà vốn bình yên, vắng vẻ bỗng rộn ràng hẳn lên. Ông bà có món gì ngon cũng để dành, chờ các cháu về ăn. Lúc đi, ông bà lại dúi cho bao nhiêu là thứ quà quê tươi ngon, xanh sạch.

Dịp gần Tết năm ngoái, các bạn trong lớp rôm rả kể về lịch trình chơi Tết. Trúc Linh, cô bạn thân hỏi mình: “Nhà cậu Tết này đi du lịch ở đâu?”. Mình bảo: “Về quê”. Bạn ấy kéo dài giọng: “Đúng là quê thật!” khiến mình ấm ức ghê.

Buổi tối, trong lúc bố mẹ đang bàn việc mua quà Tết, mình nói: “Tết này, con muốn ở lại thành phố”. Bố động viên: “Ông bà mong con cháu về ăn Tết cho vui vẻ, ấm cúng. Giao thừa là giây phút thiêng liêng, cả nhà quây quần cùng chúc Tết, mừng tuổi ý nghĩa lắm con ạ”. Nghe vậy, mình ngúng nguẩy bỏ vào phòng. Tưởng chị gái ủng hộ mình. Ai dè, chị bảo: “Về quê vui mà. Mấy đứa bạn chị không có quê. Thèm lắm!”.

Chiều 29 Tết, nhà mình vừa về đến ngõ, ông bà đã đứng đón với nụ cười rạng rỡ. Chị em mình ùa vào khung cảnh ấy và mình cũng quên khuấy chuyện đã từng có ý định ở lại thành phố. Bố mẹ cùng ông bà gói bánh chưng, ép giò, nướng thịt... Chị em mình trang trí nhà cửa, cắm hoa, bày mâm ngũ quả... Hương vị Tết lan tỏa khiến ai cũng náo nức...

Vui nhất là chiều 30 Tết. Khi mâm cỗ Tất niên đã được bày thịnh soạn trên bàn thờ, ông nội thắp hương kính cẩn khấn mời tổ tiên về vui Tết cùng con cháu. Sau đó, ông mang tờ báo Tết ra đọc. Mấy chị em đang chơi ở sân, thấy ông ngồi đọc báo liền ùa vào xem cùng. Bố tớ đã dùng điện thoại chớp luôn được khoảnh khắc ấy.

Vậy mà chiều 30 Tết năm nay, ông mình đã rời xa trần thế gần một trăm ngày. Khoảnh khắc mấy ông cháu xem báo trở thành bức ảnh kỷ niệm vô cùng quý giá.

Mình chợt nghĩ: “Nếu như năm ngoái, mình ở lại thành phố thì sẽ không có cái Tết cuối cùng với ông. Nhìn bà lặng lẽ trong căn nhà rộng thênh thang, mình thấy thương bà và nhớ ông vô cùng.

Lời thì thầm mùa xuân
Đọc bài viết của Tuệ Linh, bạn có thấy giật mình không?
• Đã bao lâu rồi, bạn chưa ngồi trò chuyện cùng ông bà?
• Đã bao lâu rồi, bạn chưa ăn Tết cùng ông bà?
• Đã bao lâu rồi, bạn chưa về quê thăm ông bà?
• Đã bao lâu rồi, bạn chưa gọi điện, nhắn tin hỏi thăm sức khỏe ông bà?
Các bạn ơi, ông bà như cây cao bóng cả tỏa bóng mát cho con cháu. Hãy
dành thời gian để gần gũi, trò chuyện, chăm sóc ông bà nhiều nhất có thể, các bạn nhé!

 

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Cún bông chăm học, số Tết năm 2024, mời các bạn độc giả mua báo đón đọc nhé!

Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Cún bông chăm học. Nếu bạn quan tâm có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Bức ảnh chiều 30 Tết tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Ý tưởng khởi nghiệp

Buổi học cuối cùng của năm học cũ, tiếng ve râm ran ngoài sân trường dội cùng cái nắng như ...

Bài Sáng Tác khác

Điều diệu kỳ từ những trang báo tuổi thơ

Ngày ấy, cu Minh còn bé xíu, chưa đi học. Tôi rất quý Minh, vì nhà nó có cả một thư viện nhỏ. Ba nó là thầy giáo dạy văn trên tỉnh. Cuối tháng, ông mới về nhà một hai hôm. Mỗi lần về, ba cu Minh mang theo cả một cặp toàn sách và báo. Lại có cả những tờ báo dành cho lứa tuổi như bọn tôi. Tờ báo Thiếu niên Tiền phong, tờ báo Nhi Đồng…

"Phóng viên nhỏ" kể chuyện

Chúng mình cùng nghe các phóng viên nhỏ kể về những người mà các bạn ấy vô cùng yêu mến. Và các bạn cũng đừng quên thi đua viết bài gửi về chuyên mục để được đăng báo và nhận nhuận bút rất hấp dẫn nhé!

Đừng lãng phí thời gian bạn nhé

“Cún Bông ơi, vì sao mọi người vẫn ví “thời gian là vàng” bạn nhỉ?”– Hôm nay, trong lúc ngồi chơi cùng các bạn dưới gốc cây ở sân trường, Sóc Nâu đã hỏi Cún Bông câu ấy.

Thèm sao một lá thư tay

Cuối tuần, sắp lại đồ cũ của những hoài niệm, bất chợt tôi bắt gặp một lá thư kẹp trong cuốn sổ cũ kỹ từ năm nảo năm nào. Hồi hộp mở thư ra xem, những dòng chữ ngay ngắn tuy đã nhòe mực nhưng như đưa tôi trở về thuở ấy…

Sự chăm chỉ và điều khác biệt

Hôm nay, ở lớp học của Cún Bông được nhận đón một tin vui ơi là vui, đó là bạn Họa Mi đã được trao giải Nhất cuộc thi tìm kiếm tài năng âm nhạc.

Bà cố của Ken

Vừa đến cây dừa đầu ngõ, Ken đã nghe thấy tiếng bà cố (tức cụ) vọng ra: