Cô bạn mới của chúng tôi!

Chu Hải
TNTP - Cô bé ấy có đôi mắt to, tròn, trong veo cứ đứng trong góc hành lang nhìn về phía chúng tôi chơi, có vẻ thích thú lắm...

- Ê, chúng mày, cái con bé tết tóc hai bím kia kìa ở đâu thế? - Thằng Tèo cất tiếng hỏi chúng tôi. Vừa nói, nó vừa chỉ tay về căn hộ cuối hành lang trong khu tập thể.

Cái Bống thì thào:

- Hình như là người mới chuyển đến. Tao thấy con bé đó với một người phụ nữ trông tồi tội mới chuyển đồ vào khu này sáng nay.

Thằng Tí thấy vậy cũng lên tiếng:

- Ế! Chúng mày đừng chơi với nó. Nghe nói ba nó là người Tàu. Chúng mày cẩn thận đấy!

***

Chiều nay sân tập thể vẫn như thường lệ, rộn rã tiếng cười của lũ trẻ chúng tôi nhưng dường như người bạn mới, cô bé có hai bím tóc vẫn chưa dám nhập bọn.

Cô bé ấy có đôi mắt to, tròn, trong veo cứ đứng trong góc hành lang nhìn về phía chúng tôi chơi, có vẻ thích thú lắm. Thực ra, trong đám bọn tôi, cũng có mấy đứa như tôi, muốn kéo hàng xóm mới vào cuộc nhưng nhớ tới lời thằng Tí nhắc lại hơi e ngại nên đành thôi...

Tối nay, bọn thằng Tèo, thằng Tí, cái Bống đi ra nhà văn hóa cách tận hai quãng đường để sinh nhật cái Na. Tôi bị ốm nên không đi cùng được. Ấm ức ở nhà, tôi cầm khối rubic tha thẩn xuống dưới sân chơi. Xoay xoay một lúc, sáu mặt của khối vuông đã được hoàn thành. Chợt sau lưng tôi có tiếng nói:

- Cậu chơi cái gì đó?

Tôi quay lại, hóa là cô hàng xóm mới.

Tôi ngập ngừng hỏi:

- Ồ! Thế là cậu biết nói tiếng Việt? Cậu tên gì? Tớ là Nhím.

- Tớ… tớ là Tuệ Mẫn. Bố tớ là người Hoa nhưng tớ không biết nói nhiều tiếng Trung. Tiếng việt tớ cũng chưa biết nhiều...

Thế rồi chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau. Hai đứa thoạt tiên còn ngập ngừng, gượng gạo. Về sau lại tự nhiên như thân thiết lắm rồi. Ban đầu tôi tưởng Mẫn là đứa lì và ghê gớm lắm, giống như kiểu mỗi lúc tụi nhóc chúng tôi ngồi bàn về người Trung Quốc với nhiều hình dung… đáng sợ! Vậy mà, thật ra, cô bạn vui vẻ, hiền lành, hòa đồng khác xa những suy nghĩ ban đầu.

Bỗng Tuệ Mẫn kể, như muốn trải hết những bí mật phải cất giấu. Mẫn kể, mẹ bạn ấy từng sang bên Trung Quốc làm cô dâu. Bố hơn mẹ khoảng 30 tuổi. Mẫn chứng kiến người cha say rượu đánh đập mẹ. Mẫn đã quen lớn lên trong tiếng chửi mắng của cha và những giọt nước mắt cơ cực của mẹ. Một lần cha lên cơn say dữ quá đánh hai mẹ con không thương tiếc. Mẹ dắt Mẫn bỏ trốn, chạy ra đồn công an. Mẹ chỉ ú ớ được vài câu tiếng Trung rồi nhờ giải thoát đưa về quê hương. Bây giờ, mẹ Mẫn xin được vào công ty may chỗ ba mẹ tôi làm, liền chuyển đến khu tập thể may mặc này. Nó kể mà đôi mắt to tròn trong veo ngấn nước...

Nghe Tuệ Mẫn kể bằng cái giọng pha tiếng lơ lớ ấy mà tôi cũng lặng đi vì thương hai mẹ con bạn ấy. Chợt Mẫn cất tiếng:

- Chuyện cũng đã qua rồi. Tớ cũng không muốn nghĩ lại nữa. Nhưng mà Nhím à, mẹ tớ bảo ai lắng nghe tớ, chơi với tớ thì là bạn. Tớ chưa có bạn bao giờ. Cậu là người bạn đầu tiên đấy!

- Được rồi! Vậy từ giờ chúng ta là bạn nhé! À! Mà vừa nãy cậu hỏi tớ cái gì nhỉ? Lúc đầu ấy? Tôi hào hứng vừa đáp lời vừa hỏi lại:

- Tớ hỏi cậu đang cầm cái gì mà xoay xoay ý. Cậu giỏi thật. Tớ nhìn rất thích và cũng muốn thử chơi.

- Để tớ dạy cậu chơi nhé? Mẫn ạ, bạn không chỉ là biết lắng nghe, biết chơi cùng mà còn là dắt tay nhau đi trên những con đường chúng mình thích nữa. Ngày mai, tớ sẽ dắt cậu đến với các bạn mới. Cậu sẽ không phải đứng nép một chỗ ở góc hành lang nữa đâu. Chạy nhảy tha hồ cùng chúng tớ vui lắm…

Mắt Tuệ Mẫn sáng lên như một ngôi sao nhỏ dưới ánh đèn tỏa xuống sân tập thể. Ánh mắt ấy thật giống ánh sao hôm trên bầu trời làm sao!

Đinh Thị Tùng Lâm
(Lớp 8A, THCS Nguyễn Tất Thành, TP. Hưng Yên, Hưng Yên)

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Cô bạn mới của chúng tôi! tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Chiếc giày lẻ

Lớp An có một bạn mới chuyển đến. Bạn ấy tên Tùng và nhà nghèo lắm. Hơn thế, Tùng chỉ ...

Dòng sông trong tim tôi

Dòng sông giống như dòng chảy của thời gian. Từ xa xưa, loài người đã có mối liên kết đặc ...

Bài Sáng Tác khác

Vị tướng đan sọt

- Mau tránh đường cho Đức Ông dẫn quân đi qua! Tay Phạm Ngũ Lão vẫn thoăn thoắt đan sọt, đầu nghĩ tới những chiến lược quân sự nên chàng không nghe thấy tiếng thét của quân lính.

Mùi của nắng

Nếu ai đó hỏi bạn: Mùi nắng có mùi gì? Bạn sẽ trả lời thế nào? Thật khó để nói rõ vì đây là một thứ mơ hồ không thể nói cho rõ. Mùi của nắng.

Tình yêu của bà

Mai được sinh ra ở đất nước xa xôi Hàn Quốc, 6 tháng tuổi về Việt Nam và từ đó dần lớn lên trong tình yêu của “người mẹ” mang tên BÀ NGOẠI.