Cơn mưa kỳ diệu

Chu Hải
TNTP - Sau khi vào phòng, kiễng chân với lấy quyển truyện ưa thích trên giá, tôi trèo lên giường, ôm con gấu bông màu cam to sụ vào lòng và bắt đầu đọc sách.

Bỗng trời tối sầm, những đám mây đen không biết từ đâu ùn ùn kéo tới, vây kín ánh mặt trời. Rồi mưa như trút nước, sấm sét liên tục xuất hiện. Đèn điện bỗng tắt. Tôi ôm chặt gấu bông, run rẩy co hai chân lại...

Tôi sợ sấm sét. Mỗi khi nghe thấy tiếng sấm, tôi lại lấy tay bịt chặt hai tai, chui xuống gầm bàn hoặc vùi đầu vào lòng mẹ mà khóc. Những lúc ấy, bàn tay mẹ vuốt nhẹ mái tóc của tôi. Mẹ dỗ dành bằng những lời nói ngọt ngào, âu yếm. Nhưng từ khi bố mẹ nảy sinh mâu thuẫn, tôi ít gặp mẹ hơn. Những lúc mưa to như vậy, chẳng có ai ở bên dỗ dành tôi cả. Dù rất nhớ mẹ và muốn gia đình đoàn tụ như xưa nhưng tôi chỉ biết động viên bản thân: “Lớn rồi, không được khóc nữa!”. Tôi tự trấn an bằng suy nghĩ mình may mắn hơn rất nhiều người không có chỗ trú mưa…

Ngoài trời mưa vẫn rơi đều, chưa có dấu hiệu dừng lại. Bỗng một vòng tay ôm tôi rất chặt từ phía sau. “Vòng tay ấm áp, quen thuộc này hình như là của mẹ!” – Tôi nghĩ thầm.

- Mẹ... mẹ... ạ?

Tôi bỗng thấy thật khó khăn để phát ra những âm thanh đó từ cổ họng.

- Mẹ đây! Con đừng sợ sấm sét, có mẹ đây rồi!

Câu nói âu yếm của mẹ giống như thuở nào, khiến khóe mắt tôi nhòa đi. Đèn trong phòng bật sáng. Bố bước vào, ngồi xuống bên cạnh hai mẹ con và nói:

- Con gái à, bố mẹ đã nói chuyện với nhau và nhận ra rằng, chia tay không phải là giải pháp tốt để giải quyết mọi xích mích. Bố mẹ đã quyết định quay lại với nhau. Xin lỗi con!

Tôi không tin vào tai mình nữa, trái tim như vỡ òa vì hạnh phúc. Bởi sau tất cả, tôi lại được sống trong tình yêu thương của cả bố và mẹ.

- Gia đình mình đoàn tụ rồi! - Tôi vùi đầu vào lòng mẹ để cảm nhận sự ấm áp, yên bình.

Mưa nhỏ dần rồi tạnh hẳn. Mây đen kéo đi hết. Cầu vồng lấp lánh hiện ra. Tôi nhận ra, đây là cơn mưa kỳ diệu mà tôi chờ đợi từ rất lâu khi hàn gắn lại những mảnh vỡ trong trái tim.

TRÂM ANH
(Hà Nội)

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Cơn mưa kỳ diệu tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Họa sĩ Kiến Đen

Trong khu rừng xanh mướt, nơi ánh nắng lấp lánh len qua từng kẽ lá, có một anh chàng Kiến Đen ...

Kiến cõng cánh cam

Có một chú Kiến Gang rất chăm tập thể dục. Vậy nên, chú rất khỏe mạnh. Mọi người gọi ...

Bài Sáng Tác khác

Thương lắm học trò của tôi

Mười sáu năm đứng trên bục giảng, tôi đã trải qua biết bao kỷ niệm. Mỗi lớp, mỗi học trò đều để lại trong tôi những dấu ấn riêng. Nhưng có một kỷ niệm về cậu học trò tên Nam khi tôi chủ nhiệm lớp 4, đến giờ tôi vẫn nhớ rõ như mới hôm qua.

Bài học cuộc đời

Xin chào các bạn, tớ là Trần Xuân Hải, lớp 8A1, trường THCS Nguyễn Tri Phương (phường Ba Đình, TP. Hà Nội). Mới chỉ một hai năm trước đây, tớ từng nghĩ mình là người học môn Ngữ văn “dở ẹc”.

Chuột đồng cỏ nướng bánh

Đó là một buổi sáng ngập tràn ánh nắng. Cáo Lúa Mì đang ngồi làm thơ bên cửa sổ. Bỗng từ trong thinh không đưa lại mùi thơm của bánh nướng. Cáo Lúa Mì khịt khịt chóp mũi đen, liếm mép rồi ngoáy bút viết xuống tờ giấy:

Những vần thơ haiku Việt dành tặng thiếu nhi

Tập thơ “Ngàn sao lấp lánh” của nhà thơ Nguyễn Thị Phương Anh mở ra trước mắt độc giả, đặc biệt là thiếu nhi, một thế giới lung linh, gần gũi với thiên nhiên và cuộc sống hằng ngày. Nhà phê bình văn học Chu Thị Thơm nhận xét:

Trăng vàng quê mẹ

Quê hương luôn là nơi gắn bó với tuổi thơ mỗi người bằng hình ảnh giản dị, mộc mạc mà chứa chan yêu thương.