Đã bao lâu ta chưa nói yêu mẹ?

Đinh Mai
Nếu mỗi người chúng ta là một cánh chim bay trên nền trời cuộc sống thì người mẹ chính là ngọn gió nâng cánh ta bay cao,bay xa hơn nữa...

Nếu mỗi người chúng ta là một cánh chim bay trên nền trời cuộc sống thì người mẹ chính là ngọn gió nâng cánh ta bay cao,bay xa hơn nữa. Mẹ sinh ra ta, nuôi nấng và dạy dỗ ta nên người; mẹ nâng đỡ, dìu dắt ta trong hành trình sống lắm chông gai vất vả; mẹ sẻ chia, thông cảm với mọi niềm vui nỗi buồn của ta đã, đang và sẽ trải qua. Có thể nói, cuộc đời mỗi con người, sẽ không thể nào trọn vẹn nếu thiếu đi bóng hình yêu thương của mẹ.

Trong tâm khảm của mọi người, dẫu là những kí ức mờ nhạt và vụn vặt, hay những ý niệm sâu đậm và rõ ràng, đều có dáng dấp của người mẹ. Không ai nhớ nổi khoảnh khắc mình được sinh ra trên đời này, nhưng khép đôi mắt lại, ta vẫn thấp thoáng cảm nhận được hơi ấm từ đôi bàn tay mẹ nâng niu ta lần đầu tiên sau cơn vượt cạn đau đớn và khổ sở. Hay như những cảm giác ấm áp và mát rượi ta có được trong những buổi đêm thâu lạnh lẽo và những buổi trưa hè nóng rẫy, khi bàn tay mẹ quạt cho ta, ủ ấm ta vẫn gợi nhớ và in sâu vào trong tiềm thức. Và chắc hẳn, không ai có thể quên được “Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường, Em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương...” thật sâu sắc và đáng nhớ. Hơn thế nữa, từng bữa cơm cả nhà, từng lần giặt giũ quét tước, từng buổi sáng chiều đưa ta đi học đều một tay mẹ chăm lo bốn bề, vất vả cực nhọc. Làm sao có ai chưa từng thấy mẹ mình vã mồ hôi nấu nướng trong bếp nhà, hay chạy ngược xuôi giờ tan tầm đông đúc để đưa ta đi học?Những kí ức giản dị và tầm thường tới mức dễ quên như thế, cũng tồn tại một hình ảnh của mẹ - tháo vát, đảm đang và cũng biết bao trân quý.

Rồi chúng ta lớn dần, và những cái ôm, những cái nắm tay thơ bé đã được thay thể bằng những lời dạy dỗ nghiêm khắc, những sự để ý quan tâm và những điều ấy đã gieo vào lòng ta những định kiến và sự tức giận vì cho rằng mẹ “không yêu”, mẹ “không hiểu”, “không cảm thông” cho chúng ta. Nhưng chớ nên phán xét và đổ lỗi cho mẹ mình bằng những điều ấy, vì đơn giản: Trên đời không có người mẹ nào hoàn hảo cả. Không ai, không gì có thể dạy một người trở thành một người mẹ tốt, họ chỉ có thể học từ những sai lầm mình đã gây ra, nên khi mẹ chúng ta phạm phải những sai lầm ấy, hãy chấp nhận nó như một bước để mẹ trở thành một người mẹ tốt hơn. Còn nữa, dân gian có câu “Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”, những hình phạt mẹ đưa ra cho ta chính là “yêu”, là  “quan tâm” tới chúng ta, là muốn chúng ta thay đổi tốt đẹp hơn, chứ trên đời này, làm sao lại có người mẹ nào hành hạ, căm ghét con của mình? Hay chúng ta đã quá phán xét, chỉ chăm chăm vào những khuyết điểm của mẹ mà quên đi những khoảnh khắc vui vẻ, ta đoạt giải, đạt những điểm 9 điểm 10, mẹ vui vẻ và ngợi khen chúng ta; quên đi những lúc ta buồn, ta khó khăn tuyệt vọng, mẹ luôn ở bên và vực ta dậy khỏi những vết thuơng tình cảm?

Mẹ đã quan tâm và yêu thuơng chúng ta như thế đấy. Còn chúng ta thì sao?

Đã bao giờ chúng ta tỏ ra thông cảm và giúp đỡ mẹ một cách tự nguyện và sẵn sàng?

Đã bao giờ chúng ta sẻ chia cùng mẹ những niềm vui nỗi buồn của họ, một cách chân thành và quan tâm thực sự?

Đã bao giờ, chúng ta đền đáp mẹ những gì xứng đáng?

......

Hay đơn giản, đã bao lâu rồi ta chưa nói lời yêu mẹ?

Có phải ta đã quá ích kỉ và vô tâm không?

Mẹ thương yêu và hy sinh cho ta quá nhiều, mà chưa bao giờ mẹ đòi chúng ta phải đền đáp. Và chúng ta, chỉ vùi đầu vào học hành, chơi bời mà không dành cho con người vất vả tảo tần vì chúng ta ấy một sự quan tâm chân thành và xứng đáng. Vậy nên, hãy yêu thương mẹ mình nhiều hơn nữa; hãy giúp đỡ và chia sẻ với họ thật chân thành và sâu sắc, rôi ta sẽ thấy, điều ấy là quan trọng và đáng quý biết bao.

Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều!

Nguyễn Hà Phương - Lớp: 7A1 - Trường THCS Cầu Giấy

Cuộc thi "NGƯỜI PHỤ NỮ CON YÊU" do Báo điện tử Thiếu niên Tiền phong tổ chức (từ 06/03 đến 31/03) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình với mẹ, bà và những người phụ nữ bạn yêu thương, kính trọng trong cuộc đời.

Bài dự thi gửi về địa chỉ email: cuocthi@thieunien.vn.

Bài dự thi ghi rõ: Bài dự thi “Người phụ nữ con yêu”.

- Họ tên:

- Địa chỉ:

- Điện thoại:

- Đường link Facebook:

- Thí sinh được tham gia không giới hạn số lượng bài dự thi

- Thể loại: Bài viết (1 ảnh và tối thiểu 400 chữ, tối đa 1.500 chữ)

- Bộ ảnh kèm chú thích (3-10 ảnh, tối đa 200 chữ/ảnh)

- Bài video (tối thiểu 30 giây và tối đa 5 phút)

- Ngoài ra, Ban tổ chức cũng chấp nhận các dạng bài dưới dạng tranh vẽ (Vẽ chân dung mẹ, bà, cô giáo…v.v)

- Ảnh dự thi có thể chụp bằng máy ảnh, điện thoại di động hoặc các thiết bị kỹ thuật số khác. Bài ảnh và bài viết chưa từng đăng trên các báo, diễn đàn khác.

- Viết bằng tiếng Việt, có dấu, không viết tắt, không sử dụng teencode...

Xem thể lệ cuộc thi chi tiết tại đây.

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Đã bao lâu ta chưa nói yêu mẹ? tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Chiếc giày lẻ

Lớp An có một bạn mới chuyển đến. Bạn ấy tên Tùng và nhà nghèo lắm. Hơn thế, Tùng chỉ ...

Dòng sông trong tim tôi

Dòng sông giống như dòng chảy của thời gian. Từ xa xưa, loài người đã có mối liên kết đặc ...

Bài Sáng Tác khác

Vị tướng đan sọt

- Mau tránh đường cho Đức Ông dẫn quân đi qua! Tay Phạm Ngũ Lão vẫn thoăn thoắt đan sọt, đầu nghĩ tới những chiến lược quân sự nên chàng không nghe thấy tiếng thét của quân lính.

Mùi của nắng

Nếu ai đó hỏi bạn: Mùi nắng có mùi gì? Bạn sẽ trả lời thế nào? Thật khó để nói rõ vì đây là một thứ mơ hồ không thể nói cho rõ. Mùi của nắng.

Tình yêu của bà

Mai được sinh ra ở đất nước xa xôi Hàn Quốc, 6 tháng tuổi về Việt Nam và từ đó dần lớn lên trong tình yêu của “người mẹ” mang tên BÀ NGOẠI.