Đôi mắt nói lên muôn điều của mẹ

hueanh
Đôi mắt đó chứa đựng một tâm hồn sâu thẳm, với từng khung bậc cảm xúc. Khi vui, đôi mắt rạng ngời làm khuôn mặt mẹ trở nên tươi tắn. Lúc suy tư, đôi mắt đó đang lặng lẽ trầm ngâm chứa đựng những nỗi niềm sâu thẳm.

Năm nay mẹ đã bước sang tuổi 47 nhưng đôi bàn tay mẹ vẫn luôn nhanh thoăn thoắt khi làm việc, từ việc nhà đến việc cơ quan khiến mình phải trầm trồ thán phục. Bạn biết không, mình không thể nào quên được những hôm mẹ phải tất bật ngược xuôi trăm công ngàn việc, chuẩn bị bữa cơm cho cả gia đình rồi lại chăm chú vào màn hình máy tính, gõ lách cách từng phím một để hoàn thành công việc cho ngày mai. 

Lúc nào đôi tay mẹ cũng nặng trĩu túi đồ ăn và túi đi làm. Khuôn mặt tỏ rõ sự mệt mỏi, nhễ nhại mồ hôi. Khi vào bếp, mẹ như một đầu bếp chuyên nghiệp. Mẹ luôn say mệ với từng bữa ăn, vừa nấu mẹ vừa ngân nga những giai điệu bài hát mẹ yêu thích. Mỗi món ăn, mẹ đều dành một tình cảm vô bờ đến gia đình. Những lúc bày biện ra món ăn và nhận lời khen của cả nhà, đôi mắt mẹ lại rạng ngời và quên hết đi sự mệt nhọc. Từ bữa cơm của mẹ, mình thấy bản thân như được lớn lên từng ngày về cả thể chất và cả sự bồi đắp về tình cảm gia đình, tình yêu với mọi người.

Mẹ của mình là một người rất ngăn nắp, gọn gàng và cẩn thận. Khi xem những bài kiểm tra mà bị điểm kém, mẹ luôn căn dặn mình với từng lỗi nhỏ, đặc biệt là lỗi bất cẩn và viết chữ xấu. Trong nhà chỗ nào đồ đạc bị lộn xộn, giường chiếu chưa được gấp là mẹ lại dành một chút thời gian để chỉnh lại cho ngăn nắp. Hay là khi tiếp khách, mẹ cũng dạy mình phải rót nước như thế nào, rót bao nhiêu cho vừa để người khách uống. Mẹ dạy mình phải biết bày biện thức ăn trong mâm cơm sao cho nhìn thật bắt mắt. 

Mẹ là một người vất vả, tần tảo, bận rộn nhất trong gia đình. Với ai mẹ cũng dành một tình yêu thương sâu sắc, đặc biệt là mình – đứa con út trong nhà.

Ảnh minh hoạ

Quên làm sao được đôi bàn tay của mẹ. Những ngón tay dài gầy xương xương với những đường gân xanh nổi lên chằng chịt. Thương làm sao đôi bàn tay của mẹ sạm đen trong những ngày hè nắng như đổ lửa. Nghẹn lòng àm sao khi thấy đôi tay nứt nẻ thô ráp vào những ngày đông giá rét. Mẹ đã tần tảo nuôi nấng hai anh em mình thành người từ đôi bàn tay gầy gò ấy.

Thế nhưng, mình lại thích nhất khi được ôm ấp, chở che trong đôi bàn tay ấm áp này. Đôi bàn tay ấy cho mình những cái ôm dịu dàng mỗi khi mình có chuyện buồn. Đôi bàn tay ấy cũng cho mình cái siết thật chặt như truyền lại một nguồn động lực vô tận, một sức mạnh, ngọn lửa của niềm tin. Từ đôi bàn tay mẹ, mình đã chập chững đi những bước đi đầu tiên của đời và cũng là những bước đi chắc chắn trên con đường đời dài về sau.

Nếu như đôi bàn tay mẹ là điểm tựa vững vàng thì đôi mắt mẹ lại có một sức hút đặc biệt với lòng em. Mẹ có một đôi mắt sáng lấp lánh tựa những vì tinh tú trên bầu trời đêm huyền ảo. Đôi mắt đó chứa đựng một tâm hồn sâu thẳm với từng khung bậc cảm xúc. Khi vui, đôi mắt ấy sáng rạng ngời làm khuôn mặt mẹ trở nên rạng ngời. Lúc suy tư, đôi mắt ấy lại lặng lẽ, trầm ngâm chứa đựng những nỗi niềm sâu lắng. Nhưng có lẽ, mình nhớ nhất hình ảnh đôi mắt mẹ vào lúc buồn, đó là một đôi mắt u sầu, ngấn lệ trên hai hàng mi như hiện lên một khung cảnh trời mua buồn tầm tã, từng hạt mưa tựa những giọt nước mắt tuôn rơi. Hai anh em mình chỉ cần nhìn vào đôi mắt đó là hiểu được mẹ muốn nhắn nhủ điều gì.

Còn đối với riêng mình, mỗi khi gặp khó khăn, thử thách hay vấp ngã, mình lại nghĩ đến hình ảnh đôi mắt mẹ đầy dịu dàng, chan đầy tình thương để lấy sự khích lệ và đứng lên, lấy sức mạnh để vượt khó những lần khó khăn.

 

Trần Phúc Thành – Lớp 7A6, trường THCS Cầu Giấy (Hà Nội)

 

Cuộc thi "NGƯỜI PHỤ NỮ CON YÊU" do Báo điện tử Thiếu niên Tiền phong tổ chức (từ 06/03 đến 31/03) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình với mẹ, bà và những người phụ nữ bạn yêu thương, kính trọng trong cuộc đời.

Bài dự thi gửi về địa chỉ email: cuocthi@thieunien.vn.

Bài dự thi ghi rõ: Bài dự thi “Người phụ nữ con yêu”.

- Họ tên:

- Địa chỉ:

- Điện thoại:

- Đường link Facebook:

- Thí sinh được tham gia không giới hạn số lượng bài dự thi

- Thể loại: Bài viết (1 ảnh và tối thiểu 400 chữ, tối đa 1.500 chữ)

- Bộ ảnh kèm chú thích (3-10 ảnh, tối đa 200 chữ/ảnh)

- Bài video (tối thiểu 30 giây và tối đa 5 phút)

- Ngoài ra, Ban tổ chức cũng chấp nhận các dạng bài dưới dạng tranh vẽ (Vẽ chân dung mẹ, bà, cô giáo…v.v)

- Ảnh dự thi có thể chụp bằng máy ảnh, điện thoại di động hoặc các thiết bị kỹ thuật số khác. Bài ảnh và bài viết chưa từng đăng trên các báo, diễn đàn khác.

- Viết bằng tiếng Việt, có dấu, không viết tắt, không sử dụng teencode...

Xem thể lệ cuộc thi chi tiết tại đây.

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Đôi mắt nói lên muôn điều của mẹ tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Hạt giống nảy mầm

Mùa xuân sắp qua, trên cánh đồng, các hạt giống đều đã nảy mầm. Từng chiếc lá con vẫy reo ...

Cô bé dũng cảm

Huyền chăm chút từng kẽ lá của cây sen đá, tỉa những chiếc lá vàng trong chậu hoa giấy bên ...

Bài Sáng Tác khác

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe vừa ngủ gật. Mệt ơi là mệt. Thế nhưng khi vừa xuống xe, nhìn thấy bóng dáng bà ở trong sân, bé Mây đã quên hết cả mệt mỏi, chạy đến bên bà.

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au như màu trên thân chú vậy. “Chà, quả là một vị trí thích hợp để náu mình và làm một giấc ngon lành!”.

Sâu Xanh bị cảm lạnh

Một chú Sâu Xanh bị hắt xì. Sâu Xanh hắt xì liên tục nên việc di chuyển trở nên thật khó khăn. Chú sâu đang bò lên cành cây để ăn lá. Bụng chú đói meo rồi. Nhưng...

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái tết Trung thu thật vui qua những bức tranh đáng yêu của các bạn thiếu nhi Hà Nội nào!

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.

Bay, bay, bay...

Khu vườn nhỏ tĩnh lặng trong buổi sớm mai nhè nhẹ. Thỉnh thoảng, một thanh âm be bé cất lên đâu đây - tiếng gió thổi, tiếng giọt nước rơi từ mái tranh xuống sàn gạch hay tiếng vỗ cánh của mấy con ong rù rì rù rì đi tìm nhụy khẽ rung lên.