Tớ mơ mình…
• Được bay trên những thành phố toàn cây xanh và những bông hoa rực rỡ sắc màu. Từ trên cao nhìn xuống, tớ chỉ nhìn thấy những gì sạch sẽ nhất, tuyệt nhiên không có những “đống rác khổng lồ” như cái đống ở ngay đầu ngõ nhà tớ.
• Có khả năng bơi lượn y hệt như một chú cá heo. Trong lòng đại dương sâu thẳm, tớ thỏa thích vui đùa cùng những chú tôm, chú cá, thậm chí cả bọn còn trổ tài nhảy hip hop và break dance nữa kìa…
• Nhận được một lúc ba điểm 10 trong tiếng vỗ tay vang dội của bạn bè, ánh mắt trìu mến của thầy, cô giáo. Bố, mẹ đã ôm tớ vào lòng, khóe mắt rưng rưng cùng lời khen ngợi âu yếm: “Con thật tuyệt! Bố, mẹ rất tự hào về con. Con đã cố gắng rất nhiều và con xứng đáng được hưởng thành quả tốt nhất”…
• Đang nhảy múa, vui đùa giữa rất nhiều kiểu người “kì dị”. Đám đông đang vây quanh tớ, nắm tay và mỉm cười với tớ, có người cao, người gày, có người một mắt, người thiếu đi một bộ phận nào đó của cơ thể…
Điều đặc biệt nhất là trong giấc mơ, tớ không hề cảm thấy sợ hãi hay thấy mình và những người ấy có gì khác biệt với nhau, chỉ thấy những nụ cười mà thôi.
…
Còn nhiều lắm những giấc mơ đẹp kiểu như thế. Và rồi, một buổi chiều, khi ngồi một mình thơ thẩn, tớ chợt nghĩ…
Nếu muốn được sống trong một thành phố không có những bãi rác lộ thiên, bản thân tớ phải có hiểu biết nhiều hơn về rác. Ví dụ như thay vì chối bỏ đồ cũ, tớ nên tận dụng để tái chế thành những đồ dùng mới. Tớ cũng nên phân loại rác hữu cơ, rác vô cơ để các cô chú xử lý rác nhàn hơn trong việc phân loại và tái chế vào những việc có ích.
Còn nếu mơ được bơi lội trong lòng đại dương xanh – sạch – đẹp thì tớ cũng phải làm sao nhỉ? Dĩ nhiên là tớ chưa từng bao giờ xả rác ra biển, nhưng như thế vẫn là chưa đủ. Còn nhớ một lần, tớ được đi nghỉ hè cùng các gia đình trong công ty của bố. Khi nhìn thấy mấy bạn nhỏ trạc tuổi tớ vô tư thả vỏ bim bim, vỏ kẹo xuống biển, mặc dù rất bức xúc nhưng tớ đã im lặng, không nói gì.
Lẽ ra, tớ phải lên tiếng góp ý để các bạn ấy không lặp lại hành động sai nữa mới phải chứ.
Cũng như vậy, “giấc mơ 10 điểm” chắc chắn là giấc mơ của tất cả mọi học sinh. Nhưng làm sao để đạt được số điểm tuyệt vời ấy nhỉ? Rõ ràng là tớ chưa chăm chỉ đủ, chưa có cách học tập phù hợp chứ đâu phải tìm điểm 10 quá khó!
Cuối cùng, ai cũng mong mình được tôn trọng nhưng trên thực tế, có những khi, chính tớ cũng vì vô tình mà chưa thực sự tôn trọng cái riêng của người khác.
Hóa ra, một cuộc sống tốt đẹp hơn hoàn toàn có thể do chính mình tạo ra. Từ nay, tớ sẽ thay đổi, tớ sẽ cố gắng sao cho ngay ở cuộc sống thật, mọi thứ cũng đẹp như mơ.
Có ai cùng mong muốn và sẵn sàng thay đổi bản thân như tớ không vậy!
Tiểu Thơ Thơ