Cầu kỳ!
Đúng vậy! Từng công đoạn đều phải kỹ lưỡng, bắt đầu từ khâu chọn và sơ chế nguyên liệu.
Gạo nếp trắng trong, đều tăm tắp, “trăm hạt như một”, được ngâm nước qua đêm cho mềm. Sau đó cho vào cối đá, thêm chút nước và xay đều tay đến khi nhuyễn nhừ, hòa tiếp với nước thành bột loãng như sữa. Tiếp theo, bột nếp được cho vào túi vải, để lên trên thúng tro rơm để tro hút nước ở bột. Khi nào bột không còn dính tay thì đem ra nhào kỹ cho dẻo.
Đỗ ngâm ít nhất trong 3 giờ đồng hồ, đãi sạch vỏ, đồ chín rồi thêm chút muối. Thịt làm nhân bánh được thái miếng hoặc băm nhỏ, trộn cùng hành khô phi thơm rồi đảo chín.
Lá chuối gói hơ qua lửa cho mềm. Cắt lá dọc theo sống. Cuống lá chẻ ra làm dây lạt buộc bánh.
Khéo léo!
Các bà các mẹ thường mất khoảng 2 ngày mới có thể cho ra lò một nồi bánh nếp thơm ngon. Lúc gói bánh, ai trong nhà cũng háo hức. Bánh phải gói chặt tay, gấp mép lá kín, buộc lạt chặt thì mới đẹp và khi hấp không bị nhão.
Theo kinh nghiệm, lúc cho vào nồi, phải xếp bánh dọc trên vỉ hấp chứ không được xếp nằm ngang, tránh để bánh bị bẹp, bị nhão. Đặc biệt, nhà nào cũng dùng bếp củi để hấp. Đun đều lửa, mùi thơm của bánh nếp chín từ từ lan tỏa khắp sân.
Nếp xưa!
Miếng bánh nếp thơm dẻo, đỗ xanh bùi bùi, nhân thịt đậm đà, ai đã ăn một lần cũng yêu thích. Nhìn bàn tay thuần thục gói bánh của người dân trong làng, nhìn niềm vui hiện trên từng khuôn mặt của các bạn nhỏ khi vớt bánh, tớ tin rằng, những chiếc bánh nếp bình dị này sẽ thực hiện được “sứ mệnh” gìn giữ hương vị “nếp” xưa.
Nếp xưa ở Quan Nhân không chỉ có ở hương vị của bánh nếp. Nếu có thời gian, các bạn hãy đạp xe hoặc tản bộ một vòng thăm thú làng. Cảnh quan và kiến trúc bao gồm: đình chùa, ruộng vườn, ao hồ, xóm nhỏ, ngõ nhỏ hẳn sẽ làm bạn thích thú không muốn rời chân…
Đông Triều