Khu rừng và Quỷ lười

Nhi đồng
Bây giờ tôi sẽ kể các em nghe một câu chuyện rất xưa. Số là, cách đây đã lâu lắm rồi, bỗng dưng có một vị khách không mời ghé thăm khu rừng, ấy là Quỷ Lười.

Nó sục sạo khắp hang sâu tổ cùng, cứ như muốn làm quen với mọi cư dân rừng già.

Kìa trong cái hốc nọ có chú Nhím thật siêng năng hoạt bát. Chú ta cứ luôn chân đảo khắp rừng, hết hái nấm lại trảy quả, hòng tích trữ cho những ngày giá rét. Nhưng rồi đến một ngày chú ta vấp phải Quỷ Lười. Để chọc Nhím, nó mới làm bộ van lơn thế này:

- Anh cho tôi sống cùng với! Nhím gãi đầu một lát rồi bảo:

- Ờ, kể ra tổ tớ còn rộng chán, nom cũng tươm, thôi thế đàng ấy không chê thì xin mời.

Vậy là ngay khi con Quỷ Lười về ở cùng thì Nhím trở nên biếng trễ không ai ngăn cấm được, thậm chí điều duy nhất chú muốn làm là ngồi thừ trong nhà và... không làm gì cả. Có buổi sáng, chú đã dậy sớm chuẩn bị đi vào rừng như thường lệ, nhưng vì lười quá nên lại nghĩ:

- Mình cứ chạy nhông nhông trong rừng cả ngày vì lẽ gì nhỉ? Chẳng thà ngủ khì cho xong, đỡ phải nhúng tay vào việc gì.

Qua một thời gian, Nhím bắt đầu thấy cuộc sống của mình không còn thoải mái gì nữa, cái túng thiếu cứ gặm dần ruột gan. Nhím mới túm cổ con Quỷ Lười lẳng ra cửa:

- Hãy cút đi, đồ thối thây! Đừng bao giờ tới đây nữa, hãy cứ việc đi tìm những đứa bạn khác và quên hẳn tao đi!

Quỷ Lười không làm gì được Nhím, lại lang thang trong rừng. Nó nhác thấy Gấu đang ngồi chơi cạnh cửa hang, bèn sà tới sỗ sàng hỏi:

- Anh Gấu dễ thương ơi, cho tôi ở chung nhà nhé!

Gấu gãi tai một hồi, rồi hắng giọng mà rằng:

- Căn buồng của tớ tuy có hơi rộng nhưng còn ấm cúng lắm. Nhà cậu muốn ở bao lâu thì tùy, tớ không ép đâu!

Khi Quỷ Lười đã vào được hang Gấu rồi, nó bèn chiếm trọn làm của riêng và khiến Gấu bải hoải không còn chút sinh khí nào nữa. Trước kia Gấu rất chịu khó ra sông bắt cá hoặc leo cây hái quả và thu hoạch mật ong, hòng ních cho căng bụng để tích mỡ qua suốt mùa Đông buốt giá, thế mà giờ đây Gấu chỉ biết nằm dài cả ngày, hết xoay lưng bên này lại trở mình bên kia, xong ngáp ngắn ngáp dài.

Lúc này, Gấu mới nhận ra rằng mình cứ ôm mãi cái con Quỷ Lười thì chỉ tổ hại thân, cho nên nổi quạu với nó:

- Thôi, hãy cút đi, đồ ăn bám, lười biếng! Mày còn trí óc, còn chân cẳng thì hãy bước khỏi nhà tao cho mau, kẻo tao mà nổi đóa lên thì mày chẳng giữ nổi hồn vía nữa đâu.

Quỷ Lười lang thang trong rừng thêm một hồi lâu. Hễ Quỷ Lười bậu vào chỗ nào thì y như rằng cơn thối chí, chứng ngái ngủ hoặc tật ngáp ngắn ngáp dài lại hành hạ các con vật và khiến chúng không thiết tha gì với công việc hàng ngày nữa. Sau rốt, muôn loài trong khu rừng họp nhau lại, quyết định tống Quỷ Lười ra khỏi rừng để sức sống được hoàn toàn hồi phục.

Vậy nên, các em hãy nhớ nhé: Cứ hễ thói lười biếng - ấy là con Quỷ Lười gõ cửa nhà em thì chớ để ngỏ cho nó vào, vì nó mà ở chung nhà với ta chỉ khiến ta hư thân mà thôi.

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Nhi đồng, số 12 năm 2024, mời các bạn độc giả mua báo đón đọc nhé!

Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Nhi đồng. Nếu bạn quan tâm có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

 

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Khu rừng và Quỷ lười tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Đốt lá đọc sách

Tiếng trống thúc dồn dập và tiếng reo hò từ đám hội ngoài đình vang vọng tới thật náo ...

Mùa đông không lạnh

Thế là ông lão mùa đông đã mở cánh cửa thời gian để những chùm mây xám ngủ yên trong căn ...

Bốn anh em tài giỏi

Ngày xưa, đã rất lâu rồi, có một người đàn ông nghèo sinh được bốn người con trai. Khi các ...

Bài Sáng Tác khác

Nhớ lời cô ấm áp

Bạn ơi, tháng 11 tri ân thầy cô giáo đã đến rồi. Mời bạn cùng lắng nghe những lời cảm ơn thơm ngát của các bạn học sinh trường Tiểu học Nguyễn Văn Tố (quận Lê Chân, TP. Hải Phòng) gửi đến thầy cô mến thương của mình nhé!

"Hành khách" của tôi

Tháng 11 về, lòng tôi lại trào dâng kỷ niệm cũ, hình ảnh cậu bé Hoàng với dáng người nhỏ nhắn, làn da ngăm đen và đôi mắt nhỏ một mí lại hiển hiện trong tâm trí tôi. Thời gian trôi thật mau, mới đó đã bốn năm trôi qua, kể từ ngày tôi chuyển công tác về trường mới. Thế nhưng kỷ niệm với cậu bé Hoàng thì như mới ngày hôm qua thôi.

Chiếc giày lẻ

Lớp An có một bạn mới chuyển đến. Bạn ấy tên Tùng và nhà nghèo lắm. Hơn thế, Tùng chỉ có một chân vì tai nạn lúc nhỏ. Tùng luôn phải mang theo một cái gậy gỗ kẹp ở nách gọi là nạng để đi lại. An và các bạn trong lớp thương Tùng lắm, muốn giúp đỡ nhưng Tùng luôn từ chối.

Dòng sông trong tim tôi

Dòng sông giống như dòng chảy của thời gian. Từ xa xưa, loài người đã có mối liên kết đặc biệt với dòng sông như một người bạn thân thiết. Đến nay, dù cuộc sống của chúng ta hiện đại đến mấy thì những dòng sông vẫn có vai trò quan trọng, không thể thiếu, đem cho chúng ta nguồn nước mát và cảnh quan trong lành tuyệt đẹp.

Quà tặng của trái tim

Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 sắp đến rồi, liệu chúng mình có thể tặng thầy cô món quà gì thật ý nghĩa khiến thầy cô bất ngờ, vui vẻ và hạnh phúc nhỉ? – Cún Bông biết là có rất nhiều bạn sẽ đặt ra câu hỏi ấy.