Ký ức về những người thầy

Nhi đồng
Có lẽ hình bóng thầy cô in sâu đậm trong tâm trí em từ khi em được học dưới mái trường Tiểu học Thụy Phương. Ngôi trường Thụy Phương của em không hoành tráng nhưng rất khang trang, sạch đẹp và là một ngôi trường hạnh phúc, ấm áp tình yêu thương.

Thời gian nhanh quá, thấm thoắt đã gần 4 năm em được học tập dưới mái trường tuyệt vời này. Ấn tượng đầu tiên của em là cô Hiệu trưởng LÊ THỊ THANH. Cô là người giản dị, có nụ cười hiền hậu nhân từ với tâm hồn trong sáng, cô luôn nhẹ nhàng ân cần với chúng em. Cô có một câu nói khiến em nhớ mãi: “Các con là những nhân tài của đất nước nên hãy phấn đấu học tập, rèn luyện đạo đức để trở thành con ngoan trò giỏi, học tập theo gương của các thế hệ đi trước”. Cô hay tổ chức các hoạt động bám sát thực tế giúp chúng em trải nghiệm và học hỏi.

Trường Tiểu học Thụy Phương – Mái trường mến yêu của em.
Trường Tiểu học Thụy Phương – Mái trường mến yêu của em.

“Người thầy” đầu tiên, người dắt tay em từ những bước đi non nớt là cô BÍCH NGỌC. Em thật may mắn vì được cô chăm sóc, dạy bảo, nắn nót từng nét chữ. Rồi đến lớp 2 và lớp 3, ấn tượng trong em là hình ảnh cô LÊ HUYỀN - người luôn truyền đam mê, hứng thú cho chúng em trong học tập. Sang lớp 4, em được cô giáo NGỌC ÁNH chủ nhiệm. Cô luôn nhẹ nhàng ân cần chỉ bảo chúng em.

Lớp em nhiều bạn nữ nhưng cũng rất nghịch, vì thế chúng em đã nhiều lần làm cô buồn. Em nhớ mãi có lần các bạn nghịch quá nhưng cô Ánh không quát mắng mà chỉ nói nhẹ: “Các con làm cô buồn đó, hãy suy nghĩ về hành động của mình nhé!”.

Là một lớp trưởng, em luôn hiểu sự vất vả của các cô và em cảm thấy thật may mắn vì được học các cô, những “người mẹ hiền ở trường” của em. Sự ân cần của các cô đã lan tỏa trong chúng em niềm tin để chăm ngoan học tập.

Ngôi nhà thứ hai - mái trường Tiểu học Thụy Phương là nơi em có biết bao kỷ niệm đẹp, giản dị và đầy tình thương yêu ấm áp. Nơi đây nuôi dưỡng bao tâm hồn, vun đắp bao thế hệ học trò khôn lớn. Chị gái em sinh năm 2010, cũng đã từng học dưới mái trường Thụy Phương. Thỉnh thoảng lại có cô giáo nói với em rằng: “Con hãy học tập giống chị Ngọc nhé, chị con rất chăm học và ngoan!”. Đó chính là một thứ tình cảm thật khó tả. Em yêu những điều giản dị mộc mạc ấy, nó chân thành và gần gũi như ánh mắt, nụ cười của các thầy, cô.

Em là người năng động, rất thích múa hát, học tiếng Anh hay tham gia hoạt động ngoại khóa. Các thầy, cô giáo bộ môn của trường em cũng rất tuyệt! Em nhớ mãi giọng hát của thầy DŨNG, nhớ những bài thể dục vui khỏe của cô NGÂN, cô LAN. Em cũng rất thích những giờ Tiếng Anh vui nhộn của cô THÚY… Không chỉ giáo dục kiến thức mà trường em còn có rất nhiều hoạt động Đội sôi nổi, đó là nhờ cô HƯƠNG - Tổng phụ trách.

Tất cả! Tất cả những điều giản dị đó đã dệt nên bức tranh về mái trường Tiểu học của em. Em yêu mái trường THỤY PHƯƠNG - nơi in dấu những ký ức tuyệt đẹp về các thầy cô giáo mà em luôn yêu quý. Chắc chắn những điều tuyệt vời nơi đây sẽ trở thành ký ức tươi đẹp theo em đến suốt cuộc đời.

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Nhi đồng, số 12 năm 2024, mời các bạn độc giả mua báo đón đọc nhé!

Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Nhi đồng. Nếu bạn quan tâm có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Ký ức về những người thầy tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Người truyền lửa

Lúc nhỏ, tôi chưa từng nghĩ bản thân có thể viết những lời văn vẻ về thầy cô. Ấy vậy ...

Bài Sáng Tác khác

Tạm biệt Út Rô

Út Rô là tên của chú cá rô nhỏ trong hồ cá nhà tôi. Ai đến nhà tôi cũng ngạc nhiên vì Út Rô sống cùng 3 chú cá Tai Tượng to gấp chục lần cậu. Đó vẫn chưa là điều đặc biệt nhất của Út Rô đâu. Cậu ấy có một “xuất thân” lạ kì mà mỗi lần kể ra ai cũng trầm trồ.

Quà tặng của thần tượng

Trong căn bếp nhỏ, chị Ayesha Khurram đứng thẫn thờ và dường như quên bẵng đi mẻ bánh đã được nướng chín, cần lấy ra khỏi lò nướng.

Lời cảm ơn thơm ngát

Chị Trầu đã hết sốt chưa? Hôm nay em được điểm 9 môn tập đọc rồi! – Bi đi học về vừa chạy tới nhà đã hào hứng khoe.

Dưới tán phượng hồng

Sân trường vào mỗi buổi chiều luôn yên ả, chỉ còn lại tiếng lá cây xào xạc hòa trong ánh nắng cuối ngày len lỏi qua từng tán phượng. Tôi ngồi dưới gốc cây quen thuộc – nơi đã chứng kiến biết bao niềm vui, nỗi buồn và những kỷ niệm không thể nào quên.