Mẹ nuôi tôi bằng cơm cháy và những mớ rau ế ngoài chợ

Nguyễn Hà
Tôi đã từng lớn lên bằng những hạt cơm cháy và cả những gánh rau của mẹ...

Một buổi chiều bộn bề công việc, gác lại những mớ giấy tờ lộn xộn tôi từ cơ quan trở về nhà với cái bụng đói meo. Ghé vào tạp hóa bên đường mua chút đồ, bất giác giật mình tôi nghe thấy tiếng một bé trai khóc thét lên vòi vĩnh mẹ “con không muốn ăn cái này, con chỉ thích ăn cái kia thôi”. Rồi bà mẹ cũng chiều theo ý con mình.

Lúc ấy, tôi chợt nhớ về tuổi thơ vất vả cùng mẹ. Ngày đó nhà tôi nghèo lắm, mẹ tôi ngày ngày tần tảo với những bó rau bán ngoài chợ. Cuộc sống chật vật cứ thế trôi qua với những đồng bạc lẻ mẹ kiếm được. Có những lúc khó khăn thùng gạo nhà tôi trống trơn, chẳng còn đủ để ăn, mẹ nhìn vào thùng gạo rồi thở dài. Rồi mẹ tôi phải đi vay mượn hàng xóm từng hạt gạo, thế vậy mà tôi vẫn được đến trường như đám bạn.

Mẹ dặn tôi: “Ráng học giỏi nhé con để sau này đời con không phải như đời mẹ”. Và cứ thế tôi lớn lên từ những bó rau mẹ bán, những hạt mồ hôi nặng lăn trên má mẹ, những bát cơm chan đầy nước mặt mẹ, từ những củ khoai mẹ mót được trong những ngày hè nắng chang chang và từ những miếng cơm cháy thơm lừng nơi xóm nhỏ.

Ngày còn bé tôi không biết vì sao mẹ lại thích ăn cơm cháy đến như thế, có lúc dại khờ tôi nghĩ chắc cơm cháy ngon lắm nên mẹ mới dành phần ăn hết. Tôi nào đâu biết vì mẹ muốn để dành cho tôi phần cơm trắng ở trên. Bữa cơm hàng ngày chỉ nghèo nàn với những mớ rau ế ẩm mẹ bán, lâu lắm mẹ mới mua một quả trứng hay là miếng thịt mỡ, con cá tươi. Nhưng những lần như thế mẹ vẫn nhường hết cho tôi.

Có lần tôi mải mê ham chơi để cơm cháy khét cả lên thế mà mẹ vẫn cố ăn cho dù nó đắng và khó ăn đến thế nào. Lúc ấy tôi chỉ biết khóc và nói với mẹ rằng “Con có dành ăn với mẹ đâu sao mẹ lại ăn cơm cháy, cơm cháy có ngon đâu cơm cháy đắng ngắt à”. Mẹ nhẹ nhàng nhặt lại những hạt cơm vung vãi nói “Không sao đâu mẹ ăn cơm cháy được mà”.

Tôi nhìn mẹ nghẹn ngào, mẹ nuốt vào từng cái đắng chát cho cuộc sống buồn tủi, từ đó tôi không để mẹ ăn cơm cháy một mình nữa. Chẳng hiểu vì đâu, những lần sau tôi cùng mẹ ăn cơm cháy mà chẳng cảm thấy vị đắng, chỉ thấy trong lòng hạnh phúc mà an yên.

Rồi thời gian trôi đi, năm 18 tuổi tôi ngập ngừng rời khỏi căn nhà liêu xiêu và mẹ để đi học đại học.

Và giờ đây tôi đã trưởng thành, tôi hiểu được rằng hạnh phúc của tôi là khi có mẹ ở bên tôi hạnh phúc khi được cùng mẹ nhâm nhi những hạt cơm trắng thơm lừng mà mẹ nâng niu nấu nướng cho tôi ăn.

 

Phạm Nguyên Hồng

 Kiến Xương, Thái Bình

Cuộc thi "NGƯỜI PHỤ NỮ CON YÊU" do Báo điện tử Thiếu niên Tiền phong tổ chức (từ 06/03 đến 31/03) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình với mẹ, bà và những người phụ nữ bạn yêu thương, kính trọng trong cuộc đời.

Bài dự thi gửi về địa chỉ email: cuocthi@thieunien.vn.

Bài dự thi ghi rõ: Bài dự thi “Người phụ nữ con yêu”.

- Họ tên:

- Địa chỉ:

- Điện thoại:

- Đường link Facebook:

- Thí sinh được tham gia không giới hạn số lượng bài dự thi

- Thể loại: Bài viết (1 ảnh và tối thiểu 400 chữ, tối đa 1.500 chữ)

- Bộ ảnh kèm chú thích (3-10 ảnh, tối đa 200 chữ/ảnh)

- Bài video (tối thiểu 30 giây và tối đa 5 phút)

- Ngoài ra, Ban tổ chức cũng chấp nhận các dạng bài dưới dạng tranh vẽ (Vẽ chân dung mẹ, bà, cô giáo…v.v)

- Ảnh dự thi có thể chụp bằng máy ảnh, điện thoại di động hoặc các thiết bị kỹ thuật số khác. Bài ảnh và bài viết chưa từng đăng trên các báo, diễn đàn khác.

- Viết bằng tiếng Việt, có dấu, không viết tắt, không sử dụng teencode...

Xem thể lệ cuộc thi chi tiết tại đây.

 

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Mẹ nuôi tôi bằng cơm cháy và những mớ rau ế ngoài chợ tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Chiếc giày lẻ

Lớp An có một bạn mới chuyển đến. Bạn ấy tên Tùng và nhà nghèo lắm. Hơn thế, Tùng chỉ ...

Dòng sông trong tim tôi

Dòng sông giống như dòng chảy của thời gian. Từ xa xưa, loài người đã có mối liên kết đặc ...

Bài Sáng Tác khác

Vị tướng đan sọt

- Mau tránh đường cho Đức Ông dẫn quân đi qua! Tay Phạm Ngũ Lão vẫn thoăn thoắt đan sọt, đầu nghĩ tới những chiến lược quân sự nên chàng không nghe thấy tiếng thét của quân lính.

Mùi của nắng

Nếu ai đó hỏi bạn: Mùi nắng có mùi gì? Bạn sẽ trả lời thế nào? Thật khó để nói rõ vì đây là một thứ mơ hồ không thể nói cho rõ. Mùi của nắng.

Tình yêu của bà

Mai được sinh ra ở đất nước xa xôi Hàn Quốc, 6 tháng tuổi về Việt Nam và từ đó dần lớn lên trong tình yêu của “người mẹ” mang tên BÀ NGOẠI.