Mời bạn đến với những ngôi nhà ấm áp yêu thương của chúng mình. Và xin gửi nắng ấm như một lời chúc nguyện đến tất cả bạn nhỏ khắp mọi miền trong mùa lễ Giáng sinh an lành!
@Lời nhắn của mẹ: Nắng ấm trong trái tim mình!
Sống giữa lòng Thủ đô Hà Nội, có một ngôi nhà nhỏ trong con ngõ nhỏ dẫu bốn mùa thiếu nắng cũng là mơ ước của biết bao người!
Nhà mình nằm lọt thỏm trong một khu tập thể đã cũ. Ngôi nhà cơi nới nhiều lần khiến các con than phiền và loay hoay mỗi khi dọn dẹp. Nhà quanh năm thiếu nắng làm các con mệt mỏi vào mùa ẩm thấp…
Đừng lười biếng ngồi đợi những giấc mơ! Hãy tìm cách gieo và gọi nắng về với ngôi nhà. Nhà thiếu nắng ngày đông, đã có chậu sành để nhóm chút củi lửa, đốt mấy chùm bồ kết cho ấm lại căn phòng.
Con trai hay ngủ lười và thường đổ tại nhà chẳng có vườn cây để chăm sóc. Vậy thì, hãy chạy ra công viên vươn vai đón không khí mát lành. Con gái hãy chọn những bó hoa còn ngậm sương vừa được mang về từ cánh đồng ngoại ô. Thử nhắm mắt lại, hình như, nàng tiên nhỏ nép trong những cánh hoa kia đang nói lời cảm ơn! Rồi sớm mai thức dậy, nhón chân bước xuống, ta sẽ thấy bàn chân mình ấm lên! Khoảnh khắc ấy thật tuyệt vời phải không?
Đôi khi nhà vệ sinh tầng hai chưa sạch, các con lưỡng lự bỏ qua bước xuống ngay tầng một. Ở Nhật, khi một gia đình, một công ty làm ăn không thuận, đích thân giám đốc công ty hoặc người chủ gia đình sẽ là người làm sạch nhà vệ sinh. Điều ấy có nghĩa, phải chăm chỉ mới làm nên sự nghiệp. Và ngược lại, dù ở vị trí cao tới đâu, cũng phải biết quan tâm đến điều nhỏ nhất!
Với đôi bàn tay ngoan, chạm đến nơi đâu trong ngôi nhà hay mỗi nơi mình đến, các con sẽ nhận được: Nắng đang ấm dần lên. Nắng là ở trong tim mình các con ạ!
@Lời thì thầm của con: Nhà mình ấm bởi yêu thương của mẹ!
Mẹ ơi! Trong ký ức của con ngày thơ bé, những lần chuyển nhà, những người bạn con vừa mới kịp thân đã lại xa… nơi nào ta đến cũng chỉ là nơi “Ở TẠM”. Ngày ấy, con đã từng giận bố mẹ vì chẳng nơi nào có ngôi nhà được gọi là “NHÀ MÌNH”!
Vậy mà bây giờ chị em mỗi đứa đã có phòng riêng, thói quen chăm chú nhiều vào máy tính, tivi làm chúng con bỏ qua lời mẹ nhắc mỗi ngày.
Mẹ ơi, con đã nhớ rồi! Dù ngôi nhà chỉ là nơi ở tạm, hay là nhà của mình, con sẽ nhắc đôi tay chăm để cùng mẹ nhen lên nắng ấm!
@ Gửi ba của con: Đôi bàn tay của yêu thương!
Mẹ làm xa nhà, con lớn lên nhờ đôi bàn tay ba. Nếu ai đó nhìn sẽ chỉ thấy đó là đôi bàn tay của người nông dân bởi nó to kệch, đen sạm, ngón tay tù nhiều vết chai thô. Còn với con gái của ba - thì đó là đôi bàn tay của yêu thương!
Đôi bàn tay “khéo léo”: Nhớ ngày đầu mẹ mới đi làm xa, ba vụng về chải đầu tết tóc sam cho con gái. Ba dậy từ gà gáy loay hoay với mái tóc dài của con, cứ tết rồi lại gỡ. Để rồi con gái phụng phịu vì “tóc ba tết chả giống mẹ”, con chút nữa còn bị muộn học. Nhưng tới lớp, mấy bạn ngồi cạnh cứ xuýt xoa: “Tóc cậu ai tết mà đẹp thế!” khiến con nở mũi tự hào!
Đôi bàn tay tỉ mỉ: Có tối mất điện ba ngồi khâu phù hiệu áo cho con. Lạ thế, đôi tay to quen mang vác nặng lại vụng về khi cầm cái kim, sợi chỉ. Nhìn tay ba run run, con biết ba rất tập trung từng mũi kim cho cái áo mới con gái mặc đến trường. Mũi kim khâu không đều nhưng rất chắc chắn!
Đôi bàn tay ấm áp: Trời đổ mưa! Trên đường học về, vừa đói, lạnh và nhớ mẹ, con ngồi sụp vào mái hiên khóc nức nở. Một bàn tay thô ráp nhẹ nhàng lau nước mắt lăn trên má con. Ba ướt sũng vì vội đón con chẳng kịp khoác áo mưa. “Ba….” - Con òa lên rồi sà vào vòng tay ba. Vòng tay ấy có cả tình thương của mẹ.
Đôi bàn tay nâng niu: Suốt mấy ngày liền ba cặm cụi ngoài vườn. Con bí mật xem, thì ra ba đang chăm chậu xương rồng bát tiên. Ngón tay to của ba khẽ nâng niu những cánh hoa mỏng xinh còn đọng sương đêm. Con đâu hay đó là bất ngờ ba dành cho con ngày sinh nhật. Con nâng niu lời ba dạy: “Hoa xương rồng đẹp vì cây xương rồng nghị lực. Có khó và cố gắng mới có thành công”.
Đôi bàn tay yêu thương: Con viết những dòng này khi ba đang ngủ quên trong lúc ngồi cầm quạt phe phẩy cho con học bài. Một ngày dài làm việc ngoài đồng, tối nay ba đã mệt rồi. Vậy mà ba cứ lo con nóng vì nhà mất điện. Những giọt nước mắt con rơi khi thấy ba ngủ mà tay vẫn không rời chiếc quạt nan.
Đôi bàn tay ba nuôi con lớn khôn. Đôi bàn tay ba cũng là đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay mang vẻ đẹp diệu kỳ của YÊU THƯƠNG!
Lời nhắn nhủ của ba: Mỗi người được sinh ra là một quà tặng đặc biệt!
Thật ấm lòng người cha khi con của mình biết trân trọng những yêu thương mà mẹ cha đã chăm sóc từng ngày!
Con gái ạ, giây phút con chào đời, đó cũng là khoảnh khắc ba mẹ được đón nhận quà tặng lớn nhất của đời mình. Được chăm sóc và đi cùng các con suốt tuổi ấu thơ để thấy con lớn từng ngày, ba càng thấm thía và thương những người có thể chẳng bao giờ được tặng quà như mình.
Thời gian với các con là tương lai phía trước. Còn thời gian của ba mẹ là những năm tháng đếm ngược được ở gần các con!
Một ngày không xa, ba mẹ sẽ hạnh phúc nhìn con tung cánh bay vào đời. Con hạnh phúc vì con có ba mẹ và quê hương! Nên hãy mở rộng vòng tay ấm với những ai kém may mắn hơn mình, con nhé!
Bắt đầu từ đôi tay, gieo yêu thương, trước mắt con sẽ là cả một trời nắng ấm!
Bảo Chân, Xuân Chinh