Những vệ sĩ thầm lặng

Chu Hải
TNTP - Trong chúng ta, ai chả có lúc từng nghĩ: “Mình đã lớn rồi, mình muốn tự do, không cần ai phải che chở nữa!”.

Tuy nhiên, gần đây tớ mới chợt nhận thấy rằng, ý nghĩ ấy thật ngốc xít làm sao! Đặc biệt là những lúc gặp khó khăn, nguy hiểm, gia đình luôn là những vệ sĩ thầm lặng và tin cậy nhất, lúc nào cũng theo sát và bảo vệ chúng ta.

Chị gái - “tỉ tỉ hắc ám”

Tớ và chị gái chỉ cách nhau ba tuổi nhưng có cảm giác như cách xa nhau cả hai thế kỷ. Một đứa cực cổ hủ, hay lo lắng đủ mọi thứ trên đời, còn một đứa thì vô tư, ham bay nhảy. Vì tính cách đó mà tớ và chị gái thật khó... hòa bình. Mỗi khi thấy tớ chuẩn bị ra ngoài là chị ấy đều hỏi rất kỹ như: “Em đi đâu vậy?”, “Lúc nào về?”, “Đã xin phép bố mẹ chưa?”… Ui chao, chị ấy chả khác nào “ma ma tổng quản”! Chưa kể, tớ còn phải ở chung phòng với chị gái và thường xuyên nghe “bài ca”: Vứt đồ đạc lung tung, ngủ dậy không xếp chăn màn, ở bẩn… bla…bla…

Bố mẹ hay “lắc đầu”

Hình như trong gia đình, chỉ có tớ là đơn độc, còn bố mẹ thì về “phe” với tỉ tỉ. Chị tớ xin đi đâu, làm gì, bố mẹ đều ủng hộ và gật đầu ngay tức khắc. Còn tớ thì ngược lại. Tớ xin đi biển với tụi bạn thân, bố mẹ không cho. Tớ muốn mua điện thoại mới đang giảm giá, bố mẹ chẳng đồng ý. Tớ thích đi làm thêm ở một quán ăn gần nhà để trau dồi năng khiếu nấu nướng cũng không được. Tớ đã lớn rồi, phải cho tớ được khẳng định chủ quyền một chút chứ?

Cô bé “chưa chịu lớn”

Thấy cái nhà kho chỉ để giá sách cũ và đống đồ đạc linh tinh, tớ liền bắt tay vào dọn và biến nó thành phòng riêng của mình. Thấy tớ hăng hái dọn dẹp, ai cũng bất ngờ và tủm tỉm cười với vẻ không tin tưởng. Mặc kệ, tớ đã lớn rồi. Tớ cần có một không gian riêng!

Hôm đầu tiên được “tách riêng khỏi thế giới”, tớ cảm thấy thật sung sướng. Tớ có thể trang trí phòng của mình theo cách mình muốn, không sợ ai chê xấu, làm phiền. Tuy nhiên, hình như “camera” vẫn hoạt động liên tục và tớ chẳng bao giờ thoát khỏi tầm ngắm. Chỉ còn một cách là đóng sập cửa phòng lại. Thế là xong, tớ đã có một “thế giới riêng” của mình!

Vòng tay gia đình

Vài hôm đầu mọi việc khá suôn sẻ. Nhưng rồi cái bóng điện trong phòng bỗng dưng dở chứng. Bố đi công tác, ba mẹ con chẳng ai biết gì về điện đóm. Mẹ khuyên tớ nên về phòng ngủ với chị nhưng tớ chẳng nghe. Đêm đó, tớ cả đêm mất ngủ vì vừa sợ ma, vừa sợ tiếng chuột chạy. Sáng dậy, thấy hai mắt tớ thâm quầng, mẹ và chị lo lắng hỏi han khiến tớ bắt đầu… cảm động!

Gần trưa, đứa bạn thân qua rủ đi chơi, tớ vội lẻn đi mà không hề xin phép. Hai đứa tung tăng hái hoa súng ngoài hồ. Thật không may, lúc cố với tay kéo bông súng tím tớ bị trượt chân và ngã tỏm xuống nước. Khi tỉnh dậy, tớ thấy mình đã ở trong nhà có bố mẹ, chị gái bên cạnh. Nghe nói, may có bác đi thả câu cứu giúp nên tớ mới thoát nạn.

Từ cái lần bị đuối nước, tớ chẳng dám tự ý trốn đi chơi khỏi nhà. Và tớ cũng đã dần hiểu vì sao bố mẹ và chị gái luôn khắt khe, quản lí mình như vậy. Đơn giản là mọi người yêu thương tớ, luôn muốn bảo vệ tớ. Ngay tối hôm đó, tớ đã chuyển đồ của mình về lại phòng cũ. Buổi tối được ôm chị ngủ rồi gác chân thật là sung sướng!

Chúng ta luôn tự cho rằng mình đã lớn, đã đủ trưởng thành, nhưng trong mắt của bố mẹ và những người thân, chúng ta thực sự vẫn chỉ là một đứa trẻ tò mò, ham chơi và cần được bảo vệ. Đừng quên những vệ sĩ thầm lặng luôn bên mình các bạn nhé!

LINH LAN

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Những vệ sĩ thầm lặng tại chuyên mục Điều Em Muốn Nói của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Tớ yêu Tết vì...

Tớ rất yêu Tết! Tớ yêu Tết không phải chỉ vì được mặc quần áo đẹp, ăn nhiều món ngon, ...

Bài Điều Em Muốn Nói khác

Công trình Măng non "đặc biệt" của đội viên TP. Phú Quốc

Hội đồng Đội TP. Phú Quốc (tỉnh Kiên Giang) sẽ trao tặng 2 Công trình Măng Non “Trang bị thiết bị hoạt động Đội cho Liên Đội” trong năm học 2023 – 2024 cho các Liên đội. Đây là chương trình ý nghĩa do học sinh toàn thành phố chung tay thực hiện.

Món bánh không thể thiếu vào đêm Giáng sinh

Chắc hẳn các bạn nhỏ chúng mình đã từng ít nhất một lần nhìn thấy trong một bộ phim hoặc truyện về đêm Giáng sinh có một loại bánh quy hình người với họa tiết bắt mắt được trang trí trên đó. Hôm nay, báo Đội xin giới thiệu cho các bạn một món bánh đặc trưng và “không thể thiếu” vào đêm Giáng sinh ở một số quốc gia châu Âu nha!

Tuyển Tập Những Khoảnh Khắc "Ngày Ấy - Bây Giờ"

Thời gian dường như thay đổi mọi thứ; năm tháng trôi qua biến con người, phong cảnh thành những phiên bản khác nhau ở mỗi thời đại. Và chỉ ngắm nhìn những bức ảnh so sánh quá khứ và hiện tại thì chúng ta mới nhận thấy rõ sự thay đổi đó.