PHỤ HUYNH TÂM LÝ
Mỗi bạn tặng cho tớ một định nghĩa của riêng mình. Đọc đi đọc lại, tớ thấy bạn nào cũng có lý cả. Mọi người cùng xem và viết tiếp định nghĩa cho riêng mình nhé…
-> Không bao giờ so sánh con mình với “con nhà người ta”, đặc biệt là khi so sánh điểm cực yếu của “con nhà mình” với điểm cực mạnh của “con nhà họ”.
-> Khen ngợi con một cách tỉ mỉ, chi tiết về hành vi đáng khen ngợi, kiểu như: “Con khéo tay đấy, món trứng con luộc rất ngon” thay vì “Khá phết”…
-> Không bắt con phải “học thêm, học nếm” khi con đã kêu rằng mình quá mệt, không thể tải thêm gì nữa.
-> Luôn động viên, khuyến khích và trao cho con rằng “ước mơ của con hoàn toàn có thể trở thành hiện thực và đừng bao giờ từ bỏ ước mơ của mình”.
-> Mắng con khẽ khẽ khi con ở một mình, đừng lớn tiếng mắng con trước mặt người khác.
-> Nói với con rằng “Một khi con đã nỗ lực, cố gắng hết sức mình thì kết quả không phải là điều quá quan trọng”.
-> Lắng nghe và khuyến khích con kể chuyện trường, lớp, bạn bè… như một người bạn lớn.
…
Kin Kin
BỐ LÀ TẤT CẢ
Có rất nhiều bài hát, bài thơ, câu chuyện ca ngợi về người Mẹ nhưng có quá ít những điều tương tự về Bố. Không phải ý tôi như vậy là không hay nhưng rõ ràng là không công bằng.
Tôi cũng yêu Mẹ tôi lắm chứ nhưng tôi cũng yêu Bố không kém.
So với Mẹ, Bố rõ ràng là không nhẹ nhàng bằng. Khi bực mình vì nhắc chúng tôi mãi không được, Bố sẽ nổi cáu, thậm chí là cho một cái tét vào mông không hề nhẹ.
Nhưng Bố thật tuyệt vời khi luôn làm việc tới mệt nhoài để góp với mẹ “kinh phí” nuôi lớn chúng tôi. Bố dạy chúng tôi cách giúp mẹ chia sẻ việc nhà, đạp xe, chơi thể thao và hơn cả là Bố luôn cho chúng tôi tự - trải - nghiệm và rời xa tính ỷ lại, sợ sệt vô cớ.
Khi tôi đang buồn hết cỡ về bài kiểm tra bị điểm kém, Bố nói ngắn gọn: “Buồn gì chứ. Cuộc đời con còn cả núi bài kiểm tra khác. Thua keo này, ta bày keo khác. Lo gì”.
Bố tôi là thế đấy và bên cạnh Mẹ, đối với chúng tôi, Bố thực sự là tất cả. Yêu Bố lắm, Bố ơi!
Nguyễn Trần Minh Ngọc