Tết có pháo hoa

Nhi Đồng
Năm nay Bốn được đi thành phố đón Tết cùng với mẹ nên nó háo hức lắm, đếm ngược mãi mới tới ngày học sinh được nghỉ để “lên phố” một lần chơi cho biết.

Ở quê Bốn chỉ có chợ là đông vui nhất, những cửa hàng tạp hóa hay quần áo, đồ trang trí cũng có khách vào ra nhiều thật đấy, nhưng không tấp nập cả người và xe nhích lên từng chút một như thế này.

Thành phố ngày giáp Tết thật đẹp, nào chợ hoa với vô vàn loại khoe sắc tỏa hương, nào cây cảnh, hoa đào, đèn lồng đỏ đủ kích cỡ, đồ chơi, quần áo mới, túi xách bé xinh xinh... Nhiều lắm mà Bốn không nhớ hết được, nó ngắm không chán mắt và thỉnh thoảng lại reo lên thích thú.

Đi qua những cửa hàng quần áo có treo những bộ áo dài đỏ, bộ hoa hồng cách tân khiến nó chợt nhìn lại bộ đồ học sinh đang mặc trên người, đây có lẽ là bộ đồ sạch sẽ và đẹp nhất mà nó có được. Một chút tủi thân khẽ len lỏi trong lòng. Nhưng lạ chưa, từ lúc nhận ra điều ấy thì xung quanh càng nhộn nhịp bao nhiêu Bốn lại càng thêm buồn bấy nhiêu.

Mẹ Bốn mua một cái áo mới, Bốn thích lắm. Nhìn những tờ tiền lẻ mẹ vuốt cho thật thẳng rồi đưa cho người ta với vẻ vừa vui vừa có chút ngập ngừng, Bốn ôm chặt bộ đồ mới như một thứ vô cùng quý giá.

Bốn nghĩ, Tết ở quê mình chẳng có nhiều thứ đẹp và đắt tiền thế này, nhưng mẹ Bốn thì lại bảo, Tết ở đâu cũng đẹp. Tết thành phố đẹp bởi sự hoa lệ lung linh, Tết quê thì đẹp tình làng nghĩa xóm. Bởi vậy mà ai phiêu bạt nơi nào, đến Tết cũng muốn về đoàn viên tụ họp bên gia đình. Hoa đào hoa mai dù ở quê hay ở phố đều vẫn nở, tuyết mai ngủ đông e ấp hé nụ đón Xuân, bánh chưng vẫn ngon vị nếp dẻo và xanh màu lá đặc trưng, nhạc Xuân vẫn tưng bừng, nắng vẫn lên và chim vẫn líu lo hót. Lời mẹ nói khiến nỗi buồn trong lòng Bốn nghe chừng đã vơi đi.

Ba mươi Tết, Bốn bám theo mẹ đi làm từ sớm tinh mơ. Có thêm con bé đi cùng khiến không khí vui hẳn. Các cô đồng nghiệp của mẹ Bốn hỏi nó có ngại hôi và bẩn không, Bốn vừa bám tay vào xe rác giúp mẹ đẩy đi vừa nói: Không có người dọn rác thì ngày Tết khắp nơi sẽ toàn là rác mất thôi, thế nên nó tự hào về mẹ lắm. Trong lòng Bốn thì mẹ nó là một cô tiên có thể làm được mọi thứ và gánh đủ mọi việc trong nhà. Nghĩ thế, nó vừa đẩy xe rác vừa hát, mặc người đi đường nhìn nó tủm tỉm cười.

Chiều Ba mươi phố vắng là vậy mà khi trời dần về đêm lại càng lúc càng đông. Đêm nay, mẹ con Bốn sẽ cùng các cô đi xem pháo hoa và đón Giao thừa, Bốn háo hức vừa đi vừa nhảy chân sáo chạy trước cả mọi người. Sương đêm xuống nhiều nhưng lúc này Bốn chẳng thấy lạnh, nó nắm tay mẹ hòa vào dòng người đông đúc nóng lòng chờ thời khắc Giao thừa. Ba… hai… một… Bùm… A! Đến rồi, pháo hoa rực rỡ bung tỏa trên nền trời đêm đẹp quá. Tiếng pháo hoa liên tục được bắn lên, giây phút đất trời bước sang một mùa Xuân mới thật tuyệt. Vậy là năm mới đã sang! Chưa bao giờ Bốn được đón Giao thừa cùng đông người đến vậy, mọi người đứng chật kín cả quảng trường, nối nhau trên những con phố dài sáng rực của thành phố.

Màn pháo hoa ngừng bắn, những đứa trẻ vỗ tay reo hò, Bốn cũng vỗ tay và quay sang cười với những bạn nhỏ đứng gần: “Chúc mừng năm mới!”, “Chúc mừng năm mới!”…

Bốn chợt nhận ra dù là ở phố hay quê thì pháo hoa vẫn dành cho tất cả mọi người, Tết đến là để gắn kết người với người bằng nụ cười và câu chúc đầu Xuân năm mới bất kể lạ hay quen, người quê hay người phố. Còn bây giờ thì cùng mẹ về lại phòng trọ thôi, sáng mai Bốn sẽ diện bộ đồ mới để đi chúc Tết các cô đồng nghiệp của mẹ. Nó thấy thương mẹ hơn bao giờ hết, hình như thêm một tuổi mới được vài khắc thôi nhưng Bốn đã thực sự lớn hơn rồi thì phải.

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Tết có pháo hoa tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe ...

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au ...

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái ...

Bài Sáng Tác khác

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.

Bay, bay, bay...

Khu vườn nhỏ tĩnh lặng trong buổi sớm mai nhè nhẹ. Thỉnh thoảng, một thanh âm be bé cất lên đâu đây - tiếng gió thổi, tiếng giọt nước rơi từ mái tranh xuống sàn gạch hay tiếng vỗ cánh của mấy con ong rù rì rù rì đi tìm nhụy khẽ rung lên.

Một ngày trên Cung Trăng

Một bài toán hóc búa, mãi mà vẫn chưa tìm thấy lời giải. Hiếu đập tay xuống bàn đầy chán nản. Nó mở toang cửa sổ phòng học, đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

Lẫn đời ai

Nội chỉ tay vào bức tường, lấy giùm nội năm chục ngàn cả tí lạc mất. Nội gõ gõ vào tấm gạch men, rồi mê man. Những cơn gió ban trưa như ngủ quên rồi, không như mọi lần, vào ru nội ngủ. Oi bức, hừng hực, chói sáng cả mảnh sân nhà.

Đôi giày thể thao cũ

Trong góc tủ bụi bặm nơi những món đồ cũ bị lãng quên, có một đôi Giày Thể Thao sờn vải nằm buồn thiu. Từng là món quà sinh nhật của cô bé, giờ đây nhìn thân hình cũ kỹ của mình, lớp vải đã bạc màu, nó thầm nghĩ mình vô dụng biết nhường nào. Bên cạnh nó là Chị Giày Búp Bê xinh đẹp, kiêu hãnh và thích kể chuyện.

Tổ chim sâu

Cánh đồng quê chuẩn bị vào mùa gặt, những bông lúa vàng trĩu nặng uốn cong mình xuống, trông thật thích mắt. Chim sâu cũng thích cánh đồng quê ấy, nó quyết định chọn một nhánh trên cây ngô đồng sát bên bờ ruộng để làm tổ.