Đó là màu đỏ chói của những bông gạo xinh xắn trước nhà, màu xanh mướt của lúa non, màu vàng hanh của nắng trong những ngày đầu thu và cũng còn là màu của những thời khắc vô cùng rực rỡ.
Mỗi buổi sáng sớm, khi những ánh dương đã buông mình trên vạt cỏ xanh mướt thì cũng là lúc mọi người bắt đầu thức giấc dậy để chào đón một ngày mới. Cái cảnh đó rất tuyệt, rất huy hoàng! Mặt trời bắt đầu chào làng xóm bằng những tia nắng mai óng ánh cùng hòa quyện vào làn mây, dệt nên một khung cảnh vô cùng kì diệu. Khắp xóm làng chỉ nhuộm toàn màu nắng. Gió vô tình đưa hương ngọc lan bay lan tỏa vào khắp nơi trong không gian. Mùi hương đó thật tinh khiết, in đậm một góc hình ảnh quê hương bình dị ở nơi đây.
Còn nhớ hồi ở quê, có một nơi mà tụi nhóc chúng tôi gọi là khu vườn bí mật hay khu vườn thiên thần. Thực ra cũng không có gì to tát như cái tên của nó, chẳng qua chỉ là một cái vườn nhỏ bị bỏ hoang ở sau ngôi nhà của bé Na. Ở đây có rất nhiều loài hoa cỏ dại: hoa cánh bướm, hoa xuyến chi, bồ công anh... hững khóm hoa đó cứ đan xen vào nhau trông rất đẹp. Dưới ánh nắng ban mai, tiếng cười đùa trong veo của lũ trẻ con cộng với sắc hoa rực rỡ đã làm cho khu vườn này trở thành một dấu ấn khó phai trong lòng mỗi đứa chúng tôi.
Chính nơi cũng là nơi chúng tôi tụ tập, thích làm gì thì làm. Đứa thì chơi nhảy dây, đứa thì chơi đuổi bắt, ô ăn quan... chúng tôi cứ mặc sức nô đùa cho đến khi bố mẹ bắt đầu vác roi đi tìm.
Yêu lắm những cánh diều tuổi thơ. Là những cánh diều mà tôi cùng đứa em cả trưa hí hoáy dán đầy cơm nguội lên tờ giấy báo cũ, rồi cuối cùng lại phải nhờ ông làm lại từ đầu. Cánh diều đó có hình con thoi, khi vừa thả lên bầu trời là diều đã bay cao tít. Nào biết trong mỗi cánh diều đó đều đầy ắp những hoài bão của tuổi thơ. Dưới nền trời thăm thẳm, chúng tôi đã gửi gắm hết ước mơ của mình vào trong đó và mong sao ông trời có thể đọc được.
Ôi, tuổi thơ tôi thật tuyệt!
Lê Phương Hoa
(Lớp 8A, THCS Thị trấn Quán Lào, Yên Định, Thanh Hóa)