Bài học đầu tiên

Cún bông chăm học
Sau kỳ nghỉ hè, hôm nay là buổi học tập trung đầu tiên ở trường để chuẩn bị cho Lễ khai giảng năm học mới. My và nhóc em cùng tuổi, con nhà chú Lâm, có tên gọi thân mật ở nhà là Bi được bố chở trên chiếc xe mới coong đến trường.

Vì Bi rất hiếu động nên buổi sáng sớm khi đưa Bi qua nhà, chú Lâm đã dặn My rất kỹ càng: “Con nhớ để mắt đến em Bi nhé. Khi em quá nghịch ngợm hay chọc quấy bạn bè thì phải nhắc nhở em ngay. Ở trường em có gì chưa ngoan thì tối về con nói với chú để chú “chấn chỉnh” em nhé. Thanh niên rồi là phải nghiêm túc đấy!”.

- Dạ vâng, con nhớ rồi chú ạ. Con sẽ chơi cùng và nhắc em cẩn thận. – My lễ phép trả lời. 

Gần hết nửa buổi sáng trôi qua yên ổn. My đã tưởng có thể thở phào khi Bi chưa gây ra “sự cố” gì. Giờ ra chơi, My vừa mới ngồi xuống tô nốt bức tranh công chúa Tóc Mây thì đã thấy từ đâu Bi bình bịch chạy về đứng trước bàn cô giáo, tay dụi mắt, má đỏ bừng giận dữ:

- Thưa cô, bạn Bon đánh con và con không muốn nhường ạ. Tại sao con phải nhường bạn mà bạn không chịu nhường con?

- Hãy đưa đôi bàn tay của con đây và bình tĩnh lại nào. Không nhường bạn thì con sẽ làm gì? – Cô giáo nắm lấy bàn tay của Bi rồi nhẹ nhàng hỏi.

- Con đã đánh lại bạn rồi! – Bi quả quyết.

- Ồ, thế bạn có khóc không? Đánh bạn xong con có bớt đau không?

Vừa lúc ấy Bon cũng quệt nước mắt chạy vào.

- Bon và Bi lại đây cô xem bạn nào đau hơn? – Cô giáo vẫn ân cần.

Con đau hơn vì Bi đánh con nhiều hơn! - Bon nói.

- Tay của con cũng bị đau vì đánh bạn. Nhưng tại Bon xông vào đánh con trước! – Cả hai cậu tranh nhau nói.

- Hôm nay các con đánh nhau, không chịu nhường nhau, ngày mai các con chơi với ai nhỉ? – Cô giáo nghiêm nghị hỏi.

- Con chơi một mình cũng được. Con không thích Bi. – Bon lên tiếng trước.

- Ơ… – Bi gãi tai. - Nhưng chơi một mình buồn lắm. Thế tớ xin lỗi cậu rồi cậu cũng xin lỗi tớ để mình làm hòa nhé?

- Các con thấy đấy, khi đôi tay các con làm bạn đau là mình cũng bị đau. Khi con cười với bạn, con sẽ nhận lại được niềm vui. Vì thế bàn tay hãy luôn làm việc tốt và đôi môi hãy luôn mỉm cười chứ đừng nên cáu giận nhé! – Cô giáo vừa kiên nhẫn vừa ôn tồn giải thích.

- Dạ…

- Dạ…

- Thế hai bạn thử đưa tay của mình nắm lấy tay của bạn cho cô xem nào? Rồi bàn tay còn lại hãy đưa cho cô. – Nói xong, cô nắm lấy bàn tay của hai cậu nhóc và kéo hai cậu lại gần hơn. Giọng cô ấm áp:

- Được rồi, các con có thấy khi nắm tay nhau vui hơn là khi dùng nắm đấm để đánh nhau không?

- Dạ có ạ! Chúng con nhớ rồi. Khi cầm tay nhau thì các ngón tay nhúc nhích cười rất ấm ạ. Chúng con cảm ơn cô đã nắm tay chúng con.

Hai nhóc quậy Bi và Bon vừa kịp làm hòa cũng là lúc tiếng chuông reo vang báo đến giờ vào lớp học. My mỉm cười nhìn cậu em và cậu bạn ngố rồi cúi xuống ghi vào cuốn số nhật ký của mình mấy dòng chữ:

Hôm nay mình học được điều này: khi ĐÔI TAY ta làm ai đó bị đau thì tay mình cũng bị đau.

Còn khi ta CƯỜI với mọi người, ta sẽ nhận lại được NIỀM VUI!

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm TNTP Thứ Tư. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Cún bông Chăm học. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Bài học đầu tiên tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Chiếc giày lẻ

Lớp An có một bạn mới chuyển đến. Bạn ấy tên Tùng và nhà nghèo lắm. Hơn thế, Tùng chỉ ...

Dòng sông trong tim tôi

Dòng sông giống như dòng chảy của thời gian. Từ xa xưa, loài người đã có mối liên kết đặc ...

Bài Sáng Tác khác

Vị tướng đan sọt

- Mau tránh đường cho Đức Ông dẫn quân đi qua! Tay Phạm Ngũ Lão vẫn thoăn thoắt đan sọt, đầu nghĩ tới những chiến lược quân sự nên chàng không nghe thấy tiếng thét của quân lính.

Mùi của nắng

Nếu ai đó hỏi bạn: Mùi nắng có mùi gì? Bạn sẽ trả lời thế nào? Thật khó để nói rõ vì đây là một thứ mơ hồ không thể nói cho rõ. Mùi của nắng.

Tình yêu của bà

Mai được sinh ra ở đất nước xa xôi Hàn Quốc, 6 tháng tuổi về Việt Nam và từ đó dần lớn lên trong tình yêu của “người mẹ” mang tên BÀ NGOẠI.