Cậu bé 10 tuổi và "Ký ức mùa hoa Gạo"

truongsang
Một năm có bốn mùa, mỗi mùa có ba tháng, mỗi tháng có một mùa hoa, mùa quả để người ta thương, người ta nhớ. Và tháng Ba, mùa hoa Gạo bắt đầu nở rộ, đỏ mọng như đôi môi người thiếu nữ.

Và tháng Ba đang tới, cái rét Nàng Bân đan áo cho chồng cũng sắp về. Những cơn mưa mùa Xuân sẽ chấm hết gọi hai tiếng mùa Hạ bắt đầu. Tháng ba này là tháng của tuổi thơ tôi và lũ bạn bởi nó có quá nhiều kỷ niệm để mà yêu thương để mà nhớ. Nhưng có lẽ ấn tượng nhất trong tôi tháng Ba là tháng mùa hoa Gạo.

Tháng Ba là mùa của Hoa Gạo, cánh hoa như những đôi môi đỏ mọng của người thiếu nữ. Cái tên gọi mà đôi khi tôi cũng đã từng bắt gặp và nghe rất lạ, rất khác của một nhạc sỹ gọi là Mộc Miên, Pơ Lang, Pan Chi Hoa. Tôi thì vẫn thích gọi cho giản đơn, quê mùa, đầy chất ẩm thực là Hoa Gạo. Màu của nó như màu của lửa cháy không nguôi.

Tháng Ba những cánh hoa gạo đã bắt đầu nở rộ và chín rụng, ngày xưa ấy tuổi thơ tôi là những nụ cười đầy nắng nhặt cánh hoa Gạo rơi, phẩy phẩy bụi ăn rất nhanh. Không biết rằng có phải ngày đó đói hay không mà cánh hoa Gạo ngon đến thế. 

Những cánh hoa Gạo đỏ chót như màu lửa  của tuổi thơ, của miền ký ức.

Làng tôi có bốn cây hoa Gạo lớn ở ngoài Đình. Hình ảnh ngôi Đình Làng cổ kính rêu phong trong tháng Ba xen với màu đỏ của hoa gạo cháy rực cả góc trời. Là hình ảnh mà theo tháng năm chúng trở thành quê hương của tôi và chúng bạn. 

Ngày ấy, lớp Mẫu giáo của chúng tôi bên cạnh ngôi Đình, cứ mỗi sáng đến lớp hay mỗi giờ ra chơi là chúng tôi ùa ra nhặt những Bông hoa Gạo mới rơi. Giơ tay quẹt quẹt vào áo rồi nảy từng cánh mà ăn. Hoa gạo khi ăn có chút vị ngọt và nhơn nhớt, đài thì cưng cứng và cảm giác rất no bụng. Hình ảnh cả đám trẻ con chia nhau từng cánh hoa Gạo, vừa ăn vừa ngẩng đầu lên chờ tiếp những bông gạo rơi... là hình ảnh đẹp nhất của tuổi thơ tôi.

Hoa Gạo ngọt, thấm thía những tuổi thơ của chúng tôi gắn bó với đất, với làng, với những cây Gạo -tháng Ba hoa chi chít đỏ, với những buổi học say mê, với những ước mong tuổi học trò chưa thực hiện mà chúng tôi bò ra gốc gạo, nghĩ ngẩn ngơ hàng tiếng đồng hồ.

Tất cả những điều đó đã làm tuổi thơ của chúng tôi trôi đi nhanh như một bản nhạc du dương. Tôi thường ko thích nhắc về tuổi thơ bởi nó gợi nhớ cho tôi nhiều thứ có cả vị đắng, mặn và cả cái nghèo đói với những bữa ăn thiếu thốn. Nhưng trong ký ức cũ ấy còn sót lại những vị ngọt hòa tan mà nổi bật nhất là vị ngọt tháng Ba mùa hoa Gạo.

Lũ trẻ con chúng tôi với những đôi chân trần chạy nhảy khắp xóm, làng. Cánh Gạo đỏ thắm đã nuôi lớn những ước mơ non dại của lũ trẻ con nghèo vùng đồng bằng chiêm trũng ấy.
Tháng năm làm chúng tôi lớn dần lên mỗi đứa trẻ con ngày ấy đều đem theo một khát vọng thành đạt để rời xa cái kham khổ, đói nghèo của miền quê ngày thơ ấy. 

Mỗi mùa Hoa Gạo cũng dẫn trôi qua trong lặng lẽ, tủi hờn, êm dịu. Đứa đi làm ăn xa, đứa đi học Đại học, có đứa thì cũng xa quê để lập nghiệp ở một vùng đất mới. Đôi lúc hẹn gặp nhau trong thoáng chốc ngày Tết về. Và rồi cuộc sống bận rộn, bộn bề với nhiều lo toan vất vả đã xóa nhòa đi những mùa Hoa Gạo - ký ức tuổi thơ trong mỗi chúng tôi. 

Bạn bè tôi giờ đã trưởng thành cả, nhưng mỗi lần về Làng chẳng đứa nào kịp dừng lại trước màu đỏ khát vọng của hoa Gạo, chẳng đứa nào còn ngó ngàng tới những bông hoa Gạo chẳng đứa nào còn giật mình nhìn lại quãng tuổi thơ lam lũ, vất vả ngày xưa ấy. Đáng tiếc nhất là chẳng còn đứa nào còn ra hái một bông Hoa Gạo xem vị của nó có khác ngày thơ ấu nữa hay không ?

Đường làng, ngõ xóm giờ đã đổ bê tông không còn những con đường đất nên những bông hoa Gạo rơi xuống là vỡ dập cánh, cánh hoa rơi bị đầy những vết rách... và bị mọi người cũng ít khi lắng đọng trước mùa hoa gạo.

Lũ trẻ con giờ ko thích ăn hoa Gạo, chúng có dừng lại nơi gốc Gạo cũng chỉ là chúng muốn nhìn chim chóc. Mà chim chóc bây giờ cũng ít lắm rồi, năm thì mười họa mới thấy một bóng chim Chào mào, Sáo sậu còn lại chỉ là những con chim Sâu cần mẫn truyền cành tìm con mồi.

Ít ai hiểu được những lời thầm thì to nhỏ giữa con gió tháng Ba vi vu mùa hoa Gạo, chẳng còn ai hiểu được vị ngọt lịm từ trái tim khi ăn những cánh hoa, ấn tượng mùa Hoa Gạo sâu lắng.

Tháng năm trôi, có những thứ đi qua không bao giờ trở lại. Miền ký ức hoang hoải ấy giờ với mỗi đứa chúng tôi là quê hương. Dòng thời gian trôi nhanh nhưng chẳng bao giờ tôi đánh mất thứ ngọt ngào của miền quê ấy.

Những ký ức đẹp của một mùa hoa Gạo, của một tuổi thơ ngập tràn màu nắng đang ùa về !

Trường Sang

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Cậu bé 10 tuổi và "Ký ức mùa hoa Gạo" tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Bà cố của Ken

Vừa đến cây dừa đầu ngõ, Ken đã nghe thấy tiếng bà cố (tức cụ) vọng ra:

Bài toán điểm 10

Hôm ấy là buổi đầu tiên thầy dạy Toán lên lớp. Vừa vào lớp, thầy cho cả lớp làm bài ...

Bài Sáng Tác khác

Mùa hè rực rỡ

Mùa hè đang đến với nắng vàng rực rỡ! Mời bạn tới thăm miền quê trung du thanh bình qua những bức tranh của bạn Lương Vũ Lan Anh (đội 2, Vân Du, Đoan Hùng, Phú Thọ).

Khu rừng và Quỷ lười

Bây giờ tôi sẽ kể các em nghe một câu chuyện rất xưa. Số là, cách đây đã lâu lắm rồi, bỗng dưng có một vị khách không mời ghé thăm khu rừng, ấy là Quỷ Lười.