Chuyện của sẻ con

Cún bông Chăm học
“Viuuuuu!” Uhm, tôi đang tập bay. Lúc đầu, tôi sợ lắm, nhưng thật thú vị khi trốn được khỏi tầm mắt của bố mẹ và tự do bát ngát trên đầu. Tôi đang hào hứng thì bỗng... “Pẹp...”. Uiiii! Cú va đầu vào cành cây to đùng khiến tôi đau nhừ cả người như bị gãy xương vậy!

Hôm đó, tôi đang tập bay - và như các bạn nghe tôi kể bên trên đấy - Tôi bất ngờ rơi bịch xuống đất. Đau nhức ê ẩm cả tấm thân, tôi lấy “hết sức bình sinh” để kêu tướng lên trong vô vọng với ý nghĩ ai đó sẽ giúp mình. Thế nhưng khi có tiếng người cất lên: “Í mẹ ơi, có con chim sẻ kìa” tôi thay vì mừng thì sợ run đến mức nằm bất động.

Ui chao, một cô bé! Trong lúc lơ mơ nửa mơ nửa tỉnh, tôi nghe loáng thoáng có người gọi cô bé đó là “Bống” hay sao ý (thôi cứ tạm gọi thế đi).

- Mẹ ơi cho con mang se sẻ về nuôi nhé! Nó đáng yêu!

- Không được đâu Bống ạ! Em chim sẻ còn bé lắm, chỉ mẹ của em mới chăm được em thôi.

Mẹ của Bống nhấc tôi lên, lúc đó, tôi hơi buồn pipi (đi nặng) nên... làm nguyên một bãi vào... lòng bàn tay cô ấy. Sau khi lau chùi xong “bãi chiến trường”, cô ấy đặt tôi xuống gốc cây rồi bảo: “Se sẻ bị ngã ở đây, chắc tổ cũng gần đây thôi. Tạm thời cứ để se sẻ nằm đây để chim mẹ sẽ tìm thấy con mình. Còn mẹ con mình về nhà nhờ bố giúp nhé”. Nói rồi họ vội rời đi.

Tôi nằm một hồi, cựa thử vài cái để khởi động thì phát hiện ra tổ ấm của gia đình tôi ở cành cây tít trên cao. Và bây giờ thì bố mẹ tôi hình như không có nhà!!! Uhmm, tình cảnh thật là...

Tôi đứng dậy, kêu vài tiếng xem cha mẹ tôi có trên đó không. Xui quá, không ai có nhà. Mà giờ này tôi lại đói... Bỗng “bịch bịch bịch... Á há há há!”- Có đám trẻ con đang tiến lại gần...

“Ê ê ê ê!! Có con chim kìa!” Rồi bọn nó túm tụm lại quanh tôi. Có đứa nhấc tôi lên một cách thô bạo đến mức cái cánh của tôi như bị gãy ra. - Kìa nhẹ thôi không nó đau! – Là giọng nói của Bống, gia đình cô bé đã kịp quay lại.

Người đàn ông – chắc là bố của Bống đã nhanh nhẹn nhấc chiếc thang bắc lên cây rồi nhẹ nhàng đặt tôi vào túi áo thun, đu người trèo lên cái thang, rồi cẩn thận đặt tôi vào trong nhà của mình.

“Xẹt xẹt xẹt. Chích chích chích chích.”

- Ôi chao, tôi cất tiếng chíp chíp cảm ơn cả gia đình Bống thay cho lời chào tạm biệt.

Sau hai giờ sợ hãi tưởng đã phải đi gặp Diêm Vương thì cuối cùng, nhờ lòng trắc ẩn của mọi người, tôi cũng về được đến nhà. Hai giờ đồng hồ quý giá - là bài học lớn nhất của đời tôi đấy các bạn ạ!

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Cún bông Chăm học, số 22 năm 2024, mời các bạn độc giả mua báo đón đọc nhé!

Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Cún bông Chăm học. Nếu bạn quan tâm có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Chuyện của sẻ con tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Hạt giống nảy mầm

Mùa xuân sắp qua, trên cánh đồng, các hạt giống đều đã nảy mầm. Từng chiếc lá con vẫy reo ...

Cô bé dũng cảm

Huyền chăm chút từng kẽ lá của cây sen đá, tỉa những chiếc lá vàng trong chậu hoa giấy bên ...

Bài Sáng Tác khác

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe vừa ngủ gật. Mệt ơi là mệt. Thế nhưng khi vừa xuống xe, nhìn thấy bóng dáng bà ở trong sân, bé Mây đã quên hết cả mệt mỏi, chạy đến bên bà.

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au như màu trên thân chú vậy. “Chà, quả là một vị trí thích hợp để náu mình và làm một giấc ngon lành!”.

Sâu Xanh bị cảm lạnh

Một chú Sâu Xanh bị hắt xì. Sâu Xanh hắt xì liên tục nên việc di chuyển trở nên thật khó khăn. Chú sâu đang bò lên cành cây để ăn lá. Bụng chú đói meo rồi. Nhưng...

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái tết Trung thu thật vui qua những bức tranh đáng yêu của các bạn thiếu nhi Hà Nội nào!

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.

Bay, bay, bay...

Khu vườn nhỏ tĩnh lặng trong buổi sớm mai nhè nhẹ. Thỉnh thoảng, một thanh âm be bé cất lên đâu đây - tiếng gió thổi, tiếng giọt nước rơi từ mái tranh xuống sàn gạch hay tiếng vỗ cánh của mấy con ong rù rì rù rì đi tìm nhụy khẽ rung lên.