Những cây bút nhỏ

Công ai lớn nhất?

Nhi đồng
Mùa Xuân năm ấy, khu rừng đã hồi sinh trở lại sau đám cháy của gần một năm trước. Những cây to lại đâm chồi, đẻ nhánh, vươn dài cành lá xum xuê, những cây non mọc lên um tùm, đám dương xỉ dưới mặt đất vươn lên mãnh liệt.

Muông thú lại được vui vẻ bên nhau những ngày nắng, những ngày mưa, rồi cả những đêm nhảy nhót hát ca dưới ánh trăng.

Hôm ấy, một ngày như mọi ngày, khi các con vật vừa làm việc vừa trò chuyện với nhau ở bãi đất trống giữa rừng, thì một cuộc tranh luận nổ ra phá tan bầu không khí êm ả. Vắt vẻo trên cành cao, luôn tay xếp từng quả thông và hạt dẻ vào hốc cây, Sóc Nâu nói vọng xuống dưới:

- Không có tớ đi kiếm hạt giống và cây non về thì khu rừng đã chẳng tốt tươi như này rồi.

Từ cửa hang, Thỏ Xám nghe thấy thế bất bình lắm:

- Tớ chứ, phải là tớ mới đúng, tớ vun đất cho từng gốc cây một mà.

Mặt anh Gấu Bự trở nên cau có, anh thủng thẳng buông lời:

- Này các em, không có anh xúc đất nặng nhọc thì làm sao các em trồng cây được nào?

Ai ai cũng nhận mình có công lao lớn nhất, khiến cuộc tranh cãi mỗi lúc một gay gắt hơn. Thấy lời qua tiếng lại, bác Hươu Kều vươn cái cổ dài của mình ôn tồn nói:

Các bạn, các cháu, dù lớn dù nhỏ, dù việc nặng việc nhẹ, đều góp công sức của mình để khu rừng từ xơ xác sau đám cháy có được vẻ xanh tươi trở lại như bây giờ. Thay vì tranh cãi nhau rằng ai hơn ai, chúng ta hãy cùng nhau đoàn kết, bảo vệ khu rừng của chúng ta được khỏe mạnh hơn, xanh tốt hơn.

Tiếng bác Hươu sang sảng hòa chung với tiếng gió xào xạc giữa những tán cây, vang vọng đi khắp khu rừng. Những tia nắng vàng len lỏi qua kẽ lá, chiếu rọi vào từng gương mặt vui vẻ, rạng ngời. Lời bác Hươu khiến muôn thú hiểu ra công lao không của riêng ai hết. Từ đó, tiếng cười lại ngập tràn trong khu rừng mang màu xanh hòa bình, hạnh phúc.

PHẠM TUỆ MỸ
(Lớp 4A4, trường Tiểu học Vĩnh Hưng, Hoàng Mai, Hà Nội)

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Nhi đồng, số Tết năm 2024, mời các bạn độc giả mua báo đón đọc nhé!

Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Nhi đồng. Nếu bạn quan tâm có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Công ai lớn nhất? tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Ý tưởng khởi nghiệp

Buổi học cuối cùng của năm học cũ, tiếng ve râm ran ngoài sân trường dội cùng cái nắng như ...

Bài Sáng Tác khác

Điều diệu kỳ từ những trang báo tuổi thơ

Ngày ấy, cu Minh còn bé xíu, chưa đi học. Tôi rất quý Minh, vì nhà nó có cả một thư viện nhỏ. Ba nó là thầy giáo dạy văn trên tỉnh. Cuối tháng, ông mới về nhà một hai hôm. Mỗi lần về, ba cu Minh mang theo cả một cặp toàn sách và báo. Lại có cả những tờ báo dành cho lứa tuổi như bọn tôi. Tờ báo Thiếu niên Tiền phong, tờ báo Nhi Đồng…

"Phóng viên nhỏ" kể chuyện

Chúng mình cùng nghe các phóng viên nhỏ kể về những người mà các bạn ấy vô cùng yêu mến. Và các bạn cũng đừng quên thi đua viết bài gửi về chuyên mục để được đăng báo và nhận nhuận bút rất hấp dẫn nhé!

Đừng lãng phí thời gian bạn nhé

“Cún Bông ơi, vì sao mọi người vẫn ví “thời gian là vàng” bạn nhỉ?”– Hôm nay, trong lúc ngồi chơi cùng các bạn dưới gốc cây ở sân trường, Sóc Nâu đã hỏi Cún Bông câu ấy.

Thèm sao một lá thư tay

Cuối tuần, sắp lại đồ cũ của những hoài niệm, bất chợt tôi bắt gặp một lá thư kẹp trong cuốn sổ cũ kỹ từ năm nảo năm nào. Hồi hộp mở thư ra xem, những dòng chữ ngay ngắn tuy đã nhòe mực nhưng như đưa tôi trở về thuở ấy…

Sự chăm chỉ và điều khác biệt

Hôm nay, ở lớp học của Cún Bông được nhận đón một tin vui ơi là vui, đó là bạn Họa Mi đã được trao giải Nhất cuộc thi tìm kiếm tài năng âm nhạc.

Bà cố của Ken

Vừa đến cây dừa đầu ngõ, Ken đã nghe thấy tiếng bà cố (tức cụ) vọng ra: