Cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU 49: Tâm tình của một cuốn sách

“Hãy trao cho chúng tôi sứ mệnh của những người dẫn đường để sách có thể làm người bạn đồng hành với con người, góp phần làm cho nhân loại trở nên tốt đẹp hơn!”…

“…Ngày ấy, tôi đã vô cùng hân hoan trong buổi đầu gặp gỡ vào dịp sinh nhật tuổi mười lăm của cô. Tôi hạnh phúc ngập tràn trong giây phút ấy vì nghĩ rằng mình đã được trao sứ mệnh thiêng liêng: là động lực giúp chủ nhân của mình khám phám thế giới, tìm hiểu ý nghĩa của cuộc sống qua từng trang sách…

Thế rồi năm tháng lặng lẽ qua đi. Tôi vẫn cô độc mà chẳng bao giờ được cô ngó ngàng tới. Bụi thời gian đã phủ mờ trên tấm thân tôi! Mạng nhện chăng kín trên đầu tôi! Tôi biết mình đã bị lãng quên. Tôi nằm im lìm, bất động mà chiêm nghiệm thế sự đổi thay và ngậm ngùi cho số phận. Nhìn cô chủ chăm chú với màn hình điện thoại: xem phim, nghe nhạc, nhắn tin với bạn bè, nói cười tíu tít, thỉnh thoảng lại buông ra vài câu tiếng lóng... Chứng kiến cảnh ấy, tôi xót xa vô hạn!

Tôi hiểu rằng giới trẻ đã quên đi ý nghĩa của sách. Đó chính là khoảng thời gian tôi buồn bã và cô độc nhất. Với tâm tư trĩu nặng, tôi thầm nghĩ những giá trị nhân văn, những bài học giàu tình nhân ái mà họ hàng nhà sách chúng tôi mang lại đang dần bị lãng quên…

Giờ đang là giao thừa. Qua khe cửa, tôi có thể ngắm nhìn những chùm pháo hoa lộng lẫy trong đêm và lắng nghe tiếng chuông ngân vang. Có những nơi rực rỡ trong ánh sáng lung linh muôn màu, lại có những mảng màu tương phản với những vùng tối im lìm. Tiếng pháo hoa reo ca lẫn với tiếng cười, hạnh phúc được sẻ chia và tình yêu cần trao đi và lan toả… Chao ôi, cuộc sống đẹp đẽ, sôi nổi đầy nhiệt huyết mà tôi từng mơ ước khi đến thế giới này, Tất cả đã quá xa vời!

Bao nhiêu năm nằm im lìm trên kệ, tôi tưởng chừng mình sẽ chết dần chết mòn trong buồn bã, cô đơn. Cho đến một ngày, cô chủ dọn dẹp và thốt lên:

- Ôi, em yêu! Thì ra em vẫn ở đó. Chị xin lỗi em nhiều!

Để bù đắp cho sự vô tình của mình, cô chủ đã lật từng trang sách, chăm chú vừa đọc vừa gật gù, tâm đắc như thể được đồng điệu với một tiếng nói tâm tình. Dường như phải vào thời khắc ấy cô mới chợt nhận ra những hạt mầm tri thức còn ẩn trong trang sách để yêu hơn cuộc sống này. Vậy là từng trang sách đều được cẩn thận chăm chút, nâng niu... Được trân quý, yêu thương, tôi thấy lâng lâng hạnh phúc và thấy mình thực sự có ích. Tôi vui lắm. Vậy là tôi đã có một số phận mới, đời sống mới!

Cô chủ thân yêu!

Ánh sáng từ sách luôn ấm áp, bao dung, nhân hậu. Viết ra những dòng này vừa chia sẻ kỷ niệm cay đắng và ngọt ngào, tôi vừa muốn cô hãy giúp tôi chuyển đi thông điệp này:

“Hãy trao cho chúng tôi sứ mệnh của những người dẫn đường để sách có thể làm người bạn đồng hành với con người, góp phần làm cho nhân loại trở nên tốt đẹp hơn!”…

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU 49: Tâm tình của một cuốn sách tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Nhảy lên và hét

Tác phẩm văn học thiếu nhi “Nhảy lên và hét” là hồi tưởng sống động của cầu thủ nổi ...

Bài Sáng Tác khác

Đại náo nhà ông ngoại - Kỳ nghỉ hè đáng nhớ

Cuốn truyện thiếu nhi mới “Đại náo nhà ông ngoại” của nhà văn Nguyễn Xuân Thủy dẫn dắt độc giả nhí vào một kỳ nghỉ hè đầy sự kiện nghịch ngợm đáng nhớ, nhưng cũng có những bài học cuộc sống trầm lặng đầu đời của 4 đứa trẻ.

Đi tìm những hạt giống kỳ diệu

Tooka và Poi rất thích sưu tầm các viên sỏi mịn màng ven bờ suối, những hạt giống và đôi khi là cả những chiếc lá dương xỉ với hàng răng cưa ngoằn ngoèo.

Cọ xinh: Ước mơ mùa hạ

Mùa hè rực nắng đến rồi! Bạn thấy không, khi Trái đất yên bình thì những ước mơ tuổi thơ luôn được cất cánh! Mời các bạn cùng đến với những bức tranh vẽ về ước mơ mùa hạ rất xinh yêu dưới đây nhé!

Chuyện nàng Lòa

Xưa kia, ở một bản người Mèo có một nhà khá giả, nhà ấy sinh được hai anh em. Người anh trai trắng đẹp, khỏe mạnh, còn cô em gái thì đen xấu, gầy còm. Nàng lại không may bị lòa từ thuở lọt lòng. Cả nhà ai cũng rất yêu thương nàng, nhất là người anh.

Bay lên diều giấy

Mùa Hè lại về. Bầu trời phía trên cánh đồng đã gặt tràn ngập sắc màu của những cánh diều lộng lẫy.