- Nhà ta sắp có cỗ phải không ông? Cỗ có món cá chép vàng hả ông?
Ông âu yếm ôm Na vào lòng. Giọng ông ấm áp nhẹ nhàng, Na nghiêng đầu ngước nhìn gương mặt hiền hậu của ông và chăm chú lắng nghe. Ông kể rằng:
- Hôm nay là ngày Hai mươi ba tháng Chạp, là ngày tết Ông Táo. Ông Táo là vị thần ở bếp lửa nhà mình. Bếp mỗi nhà đều có một Ông Táo. Ông Táo giữ gìn lửa ấm; khi thì lửa cháy bập bùng để nấu cơm ngon canh ngọt, khi thì lửa cháy âm ỉ cho mọi người sưởi ấm những ngày giá rét. Lúc mọi người đi làm, mỗi người mỗi việc, Ông Táo ủ lửa trong những cục than hồng để cho lửa sống mãi...
Rồi ông lại thủ thỉ kể tiếp:
- Ông Táo còn có một việc lớn hơn thế nữa. Ấy là ông Táo theo dõi công việc của từng người trong nhà. Em bé có hay ăn chóng lớn không? Anh chị của bé đi học có chăm ngoan, có giỏi giang hay không? Người lớn làm việc ra sao, có thương yêu các bé hay không. Ai tốt, ai xấu, ai lười, ai chăm, Ông Táo biết hết bởi ông Táo có ngọn lửa sáng soi mà.
Na ngắt lời ông:
- Ông ơi, thế tại sao lại có tết Ông Táo?
- À, thế này cháu ạ! Ngày Hai ba tháng Chạp là ngày sắp sửa kết thúc một năm, Ông Táo sẽ rẽ mây lên trời để tâu với Ngọc Hoàng về công việc giữ lửa của mình và báo cáo công việc của mỗi người trong nhà. Thế nên có tết Ông Táo để tiễn Ông Táo lên trời.
Na thắc mắc:
- Làm tết Ông Táo để ông ấy lên trời nói tốt cho nhà mình hả ông?
Ông xua tay:
- Ồ! Không, không phải thế! Sắm tết Ông Táo là để tỏ lòng biết ơn Ông Táo đã giữ gìn ngọn lửa ấm suốt cả năm, biết ơn ông đã theo dõi việc học hành, làm ăn, cư xử hàng ngày của mọi người. Chính việc ấy đã nhắc nhở mọi người phải chăm chỉ siêng năng, yêu thương em bé, kính trọng bố mẹ ông bà và sống tốt với mọi người. Ông Táo có ngọn lửa hồng tỏa sáng nên rất thật thà, sự thật thế nào ông nói đúng như thế.
- Thế thì hôm nay nhà mình có cỗ rồi. Cỗ có món cá vàng. Các cá khác cháu đã được ăn, nhưng cháu chưa được ăn cỗ cá vàng bao giờ!
Ông bật cười, xoa đầu Na:
- Tiễn chân ông Táo có mâm cỗ bình thường, nhưng phải có cá chép vàng còn sống để Ông Táo cưỡi cá rẽ mây lên trời, chứ không phải để làm món ăn.
Na nở nụ cười thích thú. Cô bé chăm chú ngắm nhìn chú cá chép có vẩy vàng tươi, đôi vây vàng bơi bơi, cái đuôi vàng tẽ hai nhánh quạt đi quạt lại nhẹ nhàng. Cá vàng ngước đôi mắt tròn cũng màu vàng, ở giữa có chấm đen, cái miệng nhỏ có hai sợi râu vàng ngoe nguẩy, chóp chép như nói chuyện với Na.
Lễ cúng tiễn chân Ông Táo lên trời đã xong, ông nói:
- Ông Táo đã lên trời rồi, cá vàng đã làm xong nhiệm vụ, bây giờ ông cháu mình đi thả nó về với hồ nước rộng lớn trong mát.
Ông bưng âu nước đi trước, Na lon ton theo sau. Đến bên chỗ bờ hồ thoai thoải, ông đưa chiếc âu cho Na, bảo em thả cá xuống. Na làm theo lời ông, em nhìn cá vàng nói khẽ:
- Cảm ơn cá vàng! Cá vàng về với nước trong mát nhé! Cá vàng ngoi lên, cái miệng chóp chép như đáp lời Na rồi nó bơi vòng đi vòng lại, lưu luyến.
Tết Ông Táo năm nay thật là vui!
Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Nhi đồng, số 5 năm 2024, mời các bạn độc giả mua báo đón đọc nhé!
Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Nhi đồng. Nếu bạn quan tâm có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé! |