Thấu hiểu

Chu Hải
TNTP - Mẹ tôi với cô Hạnh chơi thân nhau từ thời còn đi học. Duyên thế nào mà tôi với cái Ngân (con gái cô Hạnh) cũng học cùng lớp, chơi thân nhau như khế chua với muối ớt. Có chuyện gì hai đứa cũng rủ rỉ với nhau.

Cách nuôi dạy con của hai gia đình cũng na ná như nhau vì hai mẹ rất chịu khó học hỏi lẫn nhau.Thế nhưng giữa tôi và Ngân vẫn có một sự khác biệt rất lớn mà tôi nhận thấy từ khi còn bé. Sự khác biệt mà tôi rất ghét.

Đó là Ngân không bao giờ bị bố, mẹ trách mắng bất cứ một câu gì khi bạn ấy chẳng may làm vỡ, làm hỏng đồ. Ngay kể cả đó là chiếc lọ hoa quý giá đắt tiền hay là chiếc đầu đĩa cổ mà bố bạn phải mất rất nhiều công mới mua được…

Trong khi ấy, tôi rất dễ bị ăn mắng, thậm chí bị khiển trách khá nặng với những vụ hậu đậu với những vật dụng mà tôi nghĩ là cũng chẳng đắt đỏ gì cho lắm.

Nhiều lần như thế, đến khi không kiềm chế nổi sau lần bị mẹ mắng té tát về vụ làm vỡ tách trà trong lúc rửa, tôi khóc òa, thổn thức: “Mẹ suốt ngày trao đổi với cô Hạnh về cách dạy con nhưng cách dạy của mẹ đâu giống của cô ấy. Cô Hạnh hiền hậu, bao dung còn mẹ thì suốt ngày la mắng…”

Tôi còn nói gì… gì nữa thì tôi cũng không nhớ rõ, chỉ biết là đúng lúc đó thì bố về. Tiếng bố quát to và đanh (tôi chưa từng thấy bộ giận dữ như vậy bao giờ): “Con… thôi ngay!” khiến tôi im bặt.

Mẹ đứng như trời trồng, tay buông chiếc đĩa thức ăn vỡ choang. Tối hôm ấy, mẹ kêu đau đầu, đi ngủ trước. Ở ngoài ban công, tôi nghe tiếng mẹ nói khẽ với bố: “Em mệt lâu rồi. Không phải tại con. Anh đừng mắng con bé. Nó chưa hiểu, mình phải dạy từ từ, anh à…”.

Ngồi đối diện với bố bên bàn nước, tôi không dám nhìn thẳng vào mắt bố. Bố khẽ khàng: “… Bố, mẹ biết việc trách mắng con là không nên… nhưng… kinh tế nhà mình khó lắm. Ngoài việc nuôi con, hằng tháng, bố mẹ còn phải dành dụm hai khoản gửi về giúp cho ông, bà nội, ngoại ở quê. Các ông, bà đã già yếu, lương hưu không có…”

Nghe bố nói, tôi mới chợt nhớ ra là ông, bà Ngân đều là người có điều kiện. Mỗi lần đi du lịch nước ngoài, ông, bà con cho Ngân đi cùng nữa cơ.

Giờ tôi đã hiểu. Mọi thứ đều phải tùy thuộc vào hoàn cảnh và làm con, tôi cần phải thấu hiểu và chia sẻ với bố, mẹ mình nhiều hơn.

Hà Phạm

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Thấu hiểu tại chuyên mục Điều Em Muốn Nói của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Bài Điều Em Muốn Nói khác

Những bức tranh xinh

Tháng Ba đã gõ cửa khu vườn Cọ xinh bằng những bức tranh đẹp lung linh với những lời chúc rất ngọt ngào!

Tớ yêu Tết vì...

Tớ rất yêu Tết! Tớ yêu Tết không phải chỉ vì được mặc quần áo đẹp, ăn nhiều món ngon, vui chơi tưng bừng, nhận tiền lì xì… Mà bởi Tết có những điều vô cùng đặc biệt.

Công trình Măng non "đặc biệt" của đội viên TP. Phú Quốc

Hội đồng Đội TP. Phú Quốc (tỉnh Kiên Giang) sẽ trao tặng 2 Công trình Măng Non “Trang bị thiết bị hoạt động Đội cho Liên Đội” trong năm học 2023 – 2024 cho các Liên đội. Đây là chương trình ý nghĩa do học sinh toàn thành phố chung tay thực hiện.

Món bánh không thể thiếu vào đêm Giáng sinh

Chắc hẳn các bạn nhỏ chúng mình đã từng ít nhất một lần nhìn thấy trong một bộ phim hoặc truyện về đêm Giáng sinh có một loại bánh quy hình người với họa tiết bắt mắt được trang trí trên đó. Hôm nay, báo Đội xin giới thiệu cho các bạn một món bánh đặc trưng và “không thể thiếu” vào đêm Giáng sinh ở một số quốc gia châu Âu nha!