Thấu hiểu

Chu Hải
TNTP - Mẹ tôi với cô Hạnh chơi thân nhau từ thời còn đi học. Duyên thế nào mà tôi với cái Ngân (con gái cô Hạnh) cũng học cùng lớp, chơi thân nhau như khế chua với muối ớt. Có chuyện gì hai đứa cũng rủ rỉ với nhau.

Cách nuôi dạy con của hai gia đình cũng na ná như nhau vì hai mẹ rất chịu khó học hỏi lẫn nhau.Thế nhưng giữa tôi và Ngân vẫn có một sự khác biệt rất lớn mà tôi nhận thấy từ khi còn bé. Sự khác biệt mà tôi rất ghét.

Đó là Ngân không bao giờ bị bố, mẹ trách mắng bất cứ một câu gì khi bạn ấy chẳng may làm vỡ, làm hỏng đồ. Ngay kể cả đó là chiếc lọ hoa quý giá đắt tiền hay là chiếc đầu đĩa cổ mà bố bạn phải mất rất nhiều công mới mua được…

Trong khi ấy, tôi rất dễ bị ăn mắng, thậm chí bị khiển trách khá nặng với những vụ hậu đậu với những vật dụng mà tôi nghĩ là cũng chẳng đắt đỏ gì cho lắm.

Nhiều lần như thế, đến khi không kiềm chế nổi sau lần bị mẹ mắng té tát về vụ làm vỡ tách trà trong lúc rửa, tôi khóc òa, thổn thức: “Mẹ suốt ngày trao đổi với cô Hạnh về cách dạy con nhưng cách dạy của mẹ đâu giống của cô ấy. Cô Hạnh hiền hậu, bao dung còn mẹ thì suốt ngày la mắng…”

Tôi còn nói gì… gì nữa thì tôi cũng không nhớ rõ, chỉ biết là đúng lúc đó thì bố về. Tiếng bố quát to và đanh (tôi chưa từng thấy bộ giận dữ như vậy bao giờ): “Con… thôi ngay!” khiến tôi im bặt.

Mẹ đứng như trời trồng, tay buông chiếc đĩa thức ăn vỡ choang. Tối hôm ấy, mẹ kêu đau đầu, đi ngủ trước. Ở ngoài ban công, tôi nghe tiếng mẹ nói khẽ với bố: “Em mệt lâu rồi. Không phải tại con. Anh đừng mắng con bé. Nó chưa hiểu, mình phải dạy từ từ, anh à…”.

Ngồi đối diện với bố bên bàn nước, tôi không dám nhìn thẳng vào mắt bố. Bố khẽ khàng: “… Bố, mẹ biết việc trách mắng con là không nên… nhưng… kinh tế nhà mình khó lắm. Ngoài việc nuôi con, hằng tháng, bố mẹ còn phải dành dụm hai khoản gửi về giúp cho ông, bà nội, ngoại ở quê. Các ông, bà đã già yếu, lương hưu không có…”

Nghe bố nói, tôi mới chợt nhớ ra là ông, bà Ngân đều là người có điều kiện. Mỗi lần đi du lịch nước ngoài, ông, bà con cho Ngân đi cùng nữa cơ.

Giờ tôi đã hiểu. Mọi thứ đều phải tùy thuộc vào hoàn cảnh và làm con, tôi cần phải thấu hiểu và chia sẻ với bố, mẹ mình nhiều hơn.

Hà Phạm

 

 

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Thấu hiểu tại chuyên mục Điều Em Muốn Nói của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Cảm ơn mẹ

Chiếc máy bay từ từ chạy trên đường băng rồi lao vút lên bầu trời cao vời vợi. Ngồi bên ...

Bài Điều Em Muốn Nói khác

Tạm biệt nhé bạn Rồng Vàng 2024

Thời gian trôi nhanh thật nhanh và bạn thấy đấy, tờ lịch cuối cùng của Tháng 12 năm 2024 đã chuẩn bị trở thành “vị khách” cầm chiếc chìa khóa, đóng lại cánh cửa của năm cũ rồi. Một năm qua của bạn có những điều gì đặc biệt? Hãy chia sẻ cùng Cún Bông nhé!

Cảm động tấm gương những người con hiếu thảo

Vượt qua nỗi đau bệnh hiểm nghèo để học tập tốt, chăm sóc cha bị bệnh,... là những gương người con được Thành đoàn, Hội đồng Đội TP. Hà Nội tuyên dương trong chương trình mang ý nghĩa nhân văn "Người con hiếu thảo".

Hạnh phúc lớn lao

Trận đấu kết thúc, Sadio Mane cùng đồng đội di chuyển vào đường hầm sân vận động để trở lại phòng thay đồ dành cho cầu thủ.