Thèm sao một lá thư tay

TNTP Thứ Tư
Cuối tuần, sắp lại đồ cũ của những hoài niệm, bất chợt tôi bắt gặp một lá thư kẹp trong cuốn sổ cũ kỹ từ năm nảo năm nào. Hồi hộp mở thư ra xem, những dòng chữ ngay ngắn tuy đã nhòe mực nhưng như đưa tôi trở về thuở ấy…

Bạn thân mến! Nhận được thư của bạn đã mấy ngày rồi nhưng chưa có thời gian hồi âm cho bạn. Hôm nay cuối tuần, mình mới có chút thời gian để đáp lại những mong nhớ của bạn…”.

Phải, đã rất lâu rồi tôi không còn nhận được lá thư tay nào nữa cả. Có lẽ vì giờ đây người ta hỏi thăm nhau bằng tin nhắn, bằng cuộc gọi, thậm chí là những cuộc gọi nhìn thấy nhau khi công nghệ số ngày càng phát triển. Nhưng tôi vẫn thèm xiết bao một lá thư tay.

Hồi đó, khi còn là cô học trò đầy những mơ ước và hoài bão, Tôi cũng là đứa hay có thư nhất. Tôi có nhiều thư bởi lẽ tôi rất muốn có thêm nhiều bạn bè khắp bốn phương để tìm hiểu thêm về cuộc sống những nơi mình chưa từng biết đến, những nơi mình chưa từng đặt chân. Vậy nên tờ báo “Thiếu niên Tiền phong” luôn là chiếc cầu nối tôi với bạn bè bốn phương.

Mỗi khi cô văn thư thông báo mình có thư là tôi lại vui mừng, hồi hộp chạy mau xuống.

Cầm lá thư trên tay, niềm vui khó tả cộng với sự tò mò không biết người gửi là ai. Nén lại điều đó, tôi để ý con dấu trên tem thư dán ngoài phong bì. Đọc tên địa danh, tôi cũng lờ mờ đoán được nơi gửi của lá thư. Chẳng để bản thân sốt ruột, tôi vội vàng bóc thư ra đọc. Những dòng chữ có lúc xa lạ của những người mới quen khiến tôi hồi hộp dõi theo từng con chữ. Với nét chữ thân thuộc của những người bạn đã nhiều lần biên thư cho nhau thì lòng lại rộn ràng niềm vui bởi những câu chuyện chứa chan tình cảm.

Nhưng trong những lá thư tay nhận được, tôi vẫn thích nhất cầm lá thư nào đó mà dày dặn và cứng cáp. Bởi trong đó nhất định đang chứa bí mật. Bí mật đó có thể là món quà gì đó, có thể là tấm hình của bạn. Người mà chỉ đổi trao tâm tư qua câu chữ mà chưa hề gặp mặt, cũng có thể người tôi đã gặp mặt từ rất lâu. Có lúc chưa vội mở thư ra xem mà tự mình ngồi hình dung xem khuôn mặt người bạn đó ra sao, dáng người thế nào? Món quà bạn gửi đến cho mình là gì?...

Cảm giác vui sướng khi nhận được thư tay đó cứ như liều thuốc bổ làm vui cả ngày. Rồi khi có thời gian hồi âm, tôi lại cẩn thận từng nét chữ với chiếc bút máy viết ra những dòng mực tím thân thương gửi đến bạn. Thi thoảng gửi cho cánh hoa ép khô, cánh bướm sưu tầm được hay tấm thiệp chúc mừng dịp sinh nhật hay dịp lễ nào đó… Cũng có khi tôi lựa chọn tấm hình ưng ý nhất gửi cho người bạn xa xôi…

Cứ vậy, những lá thư tay trao gửi cho nhau suốt cả thời áo trắng thân thương như thế. Dẫu xa ngàn cây số hay gần vài cây số thì lá thư tay vẫn là phương tiện bắc cầu cho những yêu thương, trân trọng, cho những ước mơ của tuổi trẻ. Mỗi lá thư bỏ vào hòm thư là bao hy vọng ngày thư được đến tay người bạn sớm hơn. Rồi lại gieo vào lòng cảm giác hồi hộp mong chờ sự hồi đáp.

Yêu lắm những lá thư tay!

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm TNTP Thứ Tư, số 14 năm 2024. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm TNTP Thứ Tư. Nếu bạn quan tâm có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

 

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Thèm sao một lá thư tay tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Lần đầu tiên

Hôm nay, lần đầu tiên Dũng được điểm 10 môn Văn - cái môn mà trong lớp ai cũng kêu "khoai" ...

Ước mơ trẻ con

Quán trà sữa thức ăn vặt không lớn, chỉ đủ phục vụ chừng ba mươi khách cùng lúc, nhưng ...

Những ngày đẹp nhất

Những ngày có trăng là những ngày đẹp nhất! – con Nghé từ đâu chạy ùa về ríu rít tự nói ...

Bài Sáng Tác khác

Chúa tể trời xanh

Ba luôn luôn đứng bên ngoài cửa thức trắng đêm canh chừng kẻ gian quấy phá, ban ngày đi hái các loại trái cây mang về nuôi má con tôi cho đến ngày tôi trưởng thành.

Cánh chim chích bông

Chim chích bông mẹ linh tính điều gí đó không hay xảy ra với tổ chim nhà mình. Giọng chim chích bông mẹ run run. Đôi cánh nhỏ cũng run run…

Gia đình nhà sóc nâu

Buổi sáng, khi ông mặt trời vừa nhô lên trên ngọn núi Phắc Ban, nắng mới trải vàng trên những nóc nhà sàn. Bố đeo cái giỏ vào bên hông rồi đi xuống cầu thang chuẩn bị ra thăm ruộng.