Truyện cười: Xa quá!... “Bán anh em xa…”

Chu Hải
TNTP - Tối qua lúc mưa to, nhìn qua cửa sổ, tôi thấy một bóng đen đang cạy cửa nhà anh. Tôi liền chạy qua đạp cho nó một phát ngã chổng vó. Xóm giềng mình phải giúp nhau...

Xa quá!

Trong công viên, một bà lão đang bẻ những lát bánh mì trắng mang theo cho lũ chim bồ câu ăn. Bà lão ném những mẩu bánh rất say sưa, trìu mến và lắng nghe tiếng gù gù sung sướng của chúng. Người đàn ông ngồi ghế bên cạnh thấy thế tỏ ý không hài lòng, nói:
- Tại sao bà có thể phung phí đến như vậy nhỉ, cho lũ chim ăn thứ bánh mì hảo hạng trong khi ở châu Phi có biết bao nhiêu người đang thiếu đói!
Bà lão buồn rầu nói:
- Biết làm sao được khi mà tôi không thể ném bánh mì xa đến thế!
- !!!

“Bán anh em xa…”

Một đêm mưa bão, cánh cổng nhà Jimmy bị gió lắc mạnh, anh chàng phải đội mưa chạy ra sửa lại các then cài bật ra. Đang lúi húi làm, bất ngờ anh ta bị một kẻ nào đó đạp cho một cú trời giáng, ngã bổ nhào, sưng bươu hết cả đầu. Hôm sau, ra quán ăn sáng, Jimmy nghe anh hàng xóm kể chuyện:
- Tối qua lúc mưa to, nhìn qua cửa sổ, tôi thấy một bóng đen đang cạy cửa nhà anh. Tôi liền chạy qua đạp cho nó một phát ngã chổng vó. Xóm giềng mình phải giúp nhau...

Ở đâu?

Một hôm, cậu bé Peter 5 tuổi hỏi mẹ:
- Mẹ ơi, khi sinh con thì mẹ ở đâu?
- Mẹ ở trong bệnh viện, bé cưng ạ!
- Còn ba?
- Cũng trong bệnh viện mà con...
- Thế ba mẹ có biết con sắp xuất hiện trên đời này không?
- Dĩ nhiên là có, con yêu ạ!
Peter lắc đầu, giọng buồn buồn:
- Vậy mà đúng hôm con sinh hai người lại bị ốm, chẳng có ai ở nhà cả!
- !!!

Chắc ăn!

Trước khi được tiêm thuốc gây mê, bệnh nhân có vẻ luống cuống, móc tay vào túi, ông nha sĩ vội nói:
- Anh không cần phải trả tiền trước đâu!
- Không, tôi cũng không định trả tiền trước mà chỉ muốn đếm lại số tiền trước khi bị gây mê thôi!
- !?!

Huyền. TH (st và dịch)
(Đại học Văn hóa Hà Nội)

Tốt nhất

Chị đang kèm học cho Tèo, nhẹ nhàng bảo:
- Em cứ mạnh dạn làm bài đi, sai đến đâu chị sẽ sửa cho đến đó?
Tèo: Thế thì… tốt nhất là… chị sửa cho em luôn từ đầu đi ạ!
Chị: (Xỉu!).

Thành công

Tùng (giọng rất phấn khích): Thật tuyệt vời! Buổi học sáng nay đúng là buổi học thành công nhất đối với tớ…
Sơn: Cậu được điểm cao à?
Tùng: Đâu có, tại suốt bốn tiết tớ ngủ gật trong lớp mà không hề bị thầy, cô nào hỏi đến cả!

“Câu” đâu phải “đào”?!

Thành nói với Hiếu, vẻ mặt đầy tiếc rẻ:
- Thằng Phong “cận” câu được nhiều cá quá, tớ cũng phải đi câu mới được!
Hiếu: Cậu đừng có thấy người ta ăn khoai cũng vác mai đi đào!
Thành: Tớ đang nói đến chuyện đi câu cơ mà, đào khoai gì ở đây chứ?
Hiếu: (Ngất lập tức!)

Đỗ Hồng Thịnh
(Xóm 11, Xuân Thành, Xuân Trường, Nam Định)

Không gỡ được

Bà ngoại hỏi Nam:
- Cháu yêu, Internet là gì vậy cháu?
- Dạ, đố là một mạng lưới các máy tính toàn cầu được nối với nhau như mạng nhện! Sức mạnh của nó to lớn lắm, bà ạ...
- Hèn chi bà thấy trên ti vi nói mấy đứa nhỏ mà dính vào Internet là không gỡ ra được!
- !?!

Sướng!

Tí nói chuyện với Tèo:
- Tối qua tớ nằm mơ thấy mình vào tiệm Net chơi Game thật hấp dẫn, nhưng chơi chưa kịp chuyển qua trò chơi thứ năm thì bị bố tớ bắt được đánh cho một trận!
- Cậu thế mà sướng!
- Hả? Bị bố đánh chết khiếp thế mà còn gọi là sướng!
- Sao lại không? Ít nhất là cậu được chơi game cả buổi không tốn đồng nào mà!

Hành động

Lan (than thở): Chán quá cậu ạ! Giờ cứ mở Facebook là thấy bạn bè ai cũng khoe xe đạp điện, đồng hồ, giày dép, điện thoại hàng hiệu… Trong khi bọn mình thì chẳng có gì!
Linh (giọng hùng hồn): Ta phải hành động thôi! Không được phép sống trong cảm giác thất bại mãi được…
Lan (tò mò): Nhưng bằng cách nào?
Linh: Chúng ta… đóng Facebook lại, để khỏi thấy những đứa khoe mẽ ấy nữa!
Lan: Ôi trời!

Nguyễn Hoàng Duy
(Số nhà 101/25 Nguyễn Chí Thanh, phường 9, quận 5, TP. Hồ Chí Minh)

Động lực

Linh “lém” (trầm ngâm vẻ đầy triết lý): Trong cuộc sống, đôi khi chỉ cần một câu nói thôi cũng có sức mạnh tinh thần vô cùng to lớn…
Phương “phì” (hào hứng cắt lời): Đúng rồi đấy, hôm trước “mama” vừa mắng một câu, mà tớ quyết tâm nhịn ăn 2 ngày và giảm được 1 kg luôn!
Linh “lém”: Hả!!!

Buồn…

Tan học, Nam vỗ vai Tùng và hỏi han:
- Thế nào, bị cô chuyển xuống ngồi một mình cuối lớp cậu có thấy buồn không?
- Có chứ! Tiết nào tớ cũng thấy... buồn ngủ chết đi được!
- Ôi trời!!!

Dương Thị Phương
(Số 1 Hoàng Văn Thụ, Hà Đông, Hà Nội)

 

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Truyện cười: Xa quá!... “Bán anh em xa…” tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Chiếc giày lẻ

Lớp An có một bạn mới chuyển đến. Bạn ấy tên Tùng và nhà nghèo lắm. Hơn thế, Tùng chỉ ...

Dòng sông trong tim tôi

Dòng sông giống như dòng chảy của thời gian. Từ xa xưa, loài người đã có mối liên kết đặc ...

Bài Sáng Tác khác

Vị tướng đan sọt

- Mau tránh đường cho Đức Ông dẫn quân đi qua! Tay Phạm Ngũ Lão vẫn thoăn thoắt đan sọt, đầu nghĩ tới những chiến lược quân sự nên chàng không nghe thấy tiếng thét của quân lính.

Mùi của nắng

Nếu ai đó hỏi bạn: Mùi nắng có mùi gì? Bạn sẽ trả lời thế nào? Thật khó để nói rõ vì đây là một thứ mơ hồ không thể nói cho rõ. Mùi của nắng.

Tình yêu của bà

Mai được sinh ra ở đất nước xa xôi Hàn Quốc, 6 tháng tuổi về Việt Nam và từ đó dần lớn lên trong tình yêu của “người mẹ” mang tên BÀ NGOẠI.