Viết cho Aylan Kurdi những ngày không ngủ

Nguyễn Hà
Gửi người “em trai” anh đã từng thần tượng trong lòng. Aylan Kurdi 3 tuổi người Syria - được cả thế giới biết đến với giấc ngủ vĩnh hằng trên bờ biển Bodrum Thổ Nhĩ Kỳ.

3 năm thấm thoát đã đi qua kể từ lúc em giã từ dương thế để trở về với Thiên đàng sau cuộc khủng hoảng tị nạn Châu Âu. 3 năm kể từ ngày em rời xa dương thế có lẽ sự từ giã trần thế quá sớm của em khiến anh trưởng thành hơn lúc này. Cảm ơn em, người “em trai” anh đã “tôn thờ trong lòng” suốt một đời.

Em thân yêu! Anh vẫn còn nhớ giấc mơ chạy trốn mãnh liệt của em và gia đình khỏi chiến tranh và bạo loạn đẫm máu nơi quê nhà Kobani với giấc mơ về “miền đất hứa” nơi trời Âu. Vậy mà giấc mơ ngày ấy đã chấm dứt trong nỗi đau chỉ 20 phút sau khi chiếc thuyền khởi hành.

Biển dây sóng, con thuyền lật úp, bàn tay bé nhỏ của em đã buông rời đôi tay của mẹ. Giờ em đang ở trên thiên đàng – một thế giới kỳ diệu và lung linh. Miền an yên em sẽ không còn nỗi đau, sẽ không còn tiếng khóc, không còn đôi tay bàn tay em vếu váo lấy bố mẹ vì bạo lực, vì di cư, vì phân biệt tôn giáo và khủng bố. Ngày mai vẫn đến, gió hát ngang trời và anh lại thấy em giữa trần thế. Sức sống của em quá mãnh liệt để cho cả thế giới nhận ra rằng em bây giờ dường như vẫn còn ở lại. Vâng! em vẫn chưa từ giã trần thế mà đúng không! Em vẫn mạnh mẽ, vẫn luôn là đứa trẻ ngây thơ đang được bố mẹ yêu thương và chăm sóc như bao đứa trẻ khác. Em rất mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn những đứa trẻ khác, điều mà người lớn cũng khó làm được vì anh biết còn có hàng nghìn đứa trẻ đã chết vì đói, vì rét, vì bệnh tật. Hàng trăm người đã chết vì khủng bố nhưng em lại gắng gượng sống sót qua mưa bom bão đạn tại quê nhà Syria.

Có những người cũng mong muốn như em là phải vượt biển để được sống một cuộc sống nơi “miền đất hứa” nhưng họ lại không dám làm điều đó vì họ sợ chết, họ sợ đau. Họ chọn cách ở lại quê nhà Syria rồi họ lại chết vì quê nhà đang xảy ra li khai và khủng bố. Em đã làm được, em dám làm những điều tồi tệ nhất khi cùng gia đình vượt qua biển Địa Trung Hải để được sống, được học tập, được vui chơi, được cười nói… nơi “miền đất hứa” không còn tranh chấp liên miên. Em không khóc thét lên vì cái lạnh thấu xương của biển cả. Đôi mắt em vẫn hồn nhiên trước sóng gió trùng điệp, giữa đại dương mênh mông, giữa dòng người tị nạn chen chút, dẫm đạp lên nhau để dành sự sống cho mình. Trên chiếc thuyền con dễ bị đánh vỡ bởi phong ba, bão táp của biển khơi, không áo phao, không cánh cửa châu Âu nào rộng mở cho em.

Giờ em đã được trở về nơi quê nhà. Một hành trình trở về đất mẹ gian truân, nhọc nhằn. Nhưng không, em đã làm được những điều phi thường, cái chết của em, những điều em đã cùng gia đình làm đã ghi vào lịch sử, hằng sâu vào trái tim hàng tỉ người trên thế giới này. Họ sẽ mãi nhớ về em, về hình ảnh một cậu bé người Syri vô tư với đôi mắt hồn nhiên, mặt trên người chiếc áo màu đỏ, chiếc quần xanh lam, đôi chân đi giày. Hai tay xuôi theo chiều chân, em nằm yên trên bãi biển, mặt úp xuống bờ cát hiền hòa và em đang ngủ rất ngoan, rất hiền trông như thiên thần bé nhỏ.

Ảnh: sưu tầm

Những gì em và gia đình đã chịu đựng, đã trải qua giữa những “mùa bão” Syria khoác lên mình viễn cảnh kéo dài là tiếng súng, tiếng la hét, khóc lóc. Là viễn cảnh người dân quê em đạp lên nhau để chạy trốn khỏi tiếng súng, tiếng nổ và dòng người tị nạn thật khủng khiếp. Gửi đến em, người “em trai” có đôi mắt trong sáng, luôn có niềm tin, hi vọng vào ngày mai, vào viễn cảnh một Syria thái bình, tràn ngập tình yêu thương mà anh hằng kính yêu và thần tượng trong lòng. Ngày ấy, anh vẫn thấy em cười vì anh biết em vẫn còn ở lại đây với mọi người, với anh như chính hình ảnh của em đã giúp anh dám sống hết mình, vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân, hòa nhập với xã hội và dám đánh đổi bản thân để cháy với ước mơ chạm tới cánh cổng Đại học, để hi vọng vào tương lai, vào những điều tốt đẹp và tình yêu thương đồng bào.

Gửi đến em, thần tượng trong lòng anh, người con trai mạnh mẽ nhất đã từng khiến anh thay đổi cả cuộc sống và ước mơ - Aylan Kurdi 3 tuổi người Syria.

Hà Thanh Minh

Địa chỉ: Đường 621, khu phố 6, phường Linh Trung, quận Thủ Đức, TP.HCM

Cuộc thi "MY IDOL - THẦN TƯỢNG TRONG TÔI" do Báo điện tử Thiếu niên Tiền phong tổ chức (từ 05/06 đến 05/07) là nơi để độc giả chia sẻ những cảm xúc, câu chuyện, kỷ niệm đáng nhớ của mình và thần tượng,... 

Bài dự thi gửi về địa chỉ email: cuocthi@thieunien.vn.

Bài dự thi ghi rõ: Bài dự thi "My idol - Thần tượng trong tôi"

- Họ tên:

- Địa chỉ:

- Điện thoại:

- Đường link Facebook:

- Thí sinh được tham gia không giới hạn số lượng bài dự thi

- Thể loại: Bài viết (1 ảnh và tối thiểu 400 chữ, tối đa 1.500 chữ)

- Bộ ảnh kèm chú thích (3-10 ảnh, tối đa 200 chữ/ảnh)

- Bài video (tối thiểu 30 giây và tối đa 5 phút)

- Ngoài ra, Ban tổ chức cũng chấp nhận các dạng bài dưới dạng tranh vẽ (Vẽ chân dung mẹ, bà, cô giáo…v.v)

- Ảnh dự thi có thể chụp bằng máy ảnh, điện thoại di động hoặc các thiết bị kỹ thuật số khác. Bài ảnh và bài viết chưa từng đăng trên các báo, diễn đàn khác.

- Viết bằng tiếng Việt, có dấu, không viết tắt, không sử dụng teencode...

Xem thể lệ cuộc thi chi tiết tại đây.

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Viết cho Aylan Kurdi những ngày không ngủ tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Chiếc giày lẻ

Lớp An có một bạn mới chuyển đến. Bạn ấy tên Tùng và nhà nghèo lắm. Hơn thế, Tùng chỉ ...

Dòng sông trong tim tôi

Dòng sông giống như dòng chảy của thời gian. Từ xa xưa, loài người đã có mối liên kết đặc ...

Bài Sáng Tác khác

Vị tướng đan sọt

- Mau tránh đường cho Đức Ông dẫn quân đi qua! Tay Phạm Ngũ Lão vẫn thoăn thoắt đan sọt, đầu nghĩ tới những chiến lược quân sự nên chàng không nghe thấy tiếng thét của quân lính.

Mùi của nắng

Nếu ai đó hỏi bạn: Mùi nắng có mùi gì? Bạn sẽ trả lời thế nào? Thật khó để nói rõ vì đây là một thứ mơ hồ không thể nói cho rõ. Mùi của nắng.

Tình yêu của bà

Mai được sinh ra ở đất nước xa xôi Hàn Quốc, 6 tháng tuổi về Việt Nam và từ đó dần lớn lên trong tình yêu của “người mẹ” mang tên BÀ NGOẠI.