Chuyện của Tia Nắng

Cún Bông
Tia Nắng tinh nghịch nhảy phóc từ mặt đất lên tán lá bàng, Nắng đậu trên đôi cánh cô Sẻ Nâu, bay lên bầu trời rồi ngã vào ô cửa màu xanh. Nắng gõ nhẹ vào những vệt màu xanh, cánh cửa bỗng đung đưa và mở ra:

- Ồ, em chào chị Gió Mùa! Nhà chị ở đây à? Cho em vào được không?

Gió Mùa lắc lư cái thân hình mập ú rồi cười khùng khục:

- Không cho vào mà được với Nắng à? Chỗ nào Nắng chả xiên qua.

- Vâng, mẹ Mặt Trời lúc nào cũng dạy em phải lễ phép, làm gì cũng phải thưa gửi cho ngay ngắn.

Tia Nắng ngước nhìn xung quanh ngôi nhà rộng lớn của chị Gió Mùa, ngôi nhà được bao bọc bởi bức tường bằng mây phối hai phông nền chủ đạo là xanh và trắng.

- Chị Gió Mùa có vẻ không thích màu đen. Em không thấy màu đen trong nhà chị.

- À, cũng có, nhưng chị cất màu đen vào trong kho rồi, khi nào bé Chuồn Chuồn bay thấp chị mới dùng tới màu đen để tạo mưa.

- Ôi, em thì chả thích mưa tẹo nào. Những lúc đó em phải khuất sau tầng mây xám dày đặc, chẳng thế nhảy nhót đi đâu, buồn lắm chị ạ.

Chị Gió Mùa thoăn thoắt bàn tay, tết đuôi sam mớ tóc dày của mình, kẹp chiếc nơ trắng bồng bềnh vào mái tóc trông thật xinh, rồi ôn tồn nói:

- Vậy mưa cũng không thích ngày có nắng, hôm nay bầu trời trong xanh như thế này, mưa cũng buồn lắm chứ. Những đám mây đen nằm cuộn trong góc phòng một mình gặm nhấm nỗi cô đơn.

- Thì ra vui của nắng là buồn của mưa - Nắng nói nhỏ như chỉ mình nghe thấy.

Chị Gió Mùa khẽ nháy mắt và mỉm cười với Nắng. Tia Nắng nghiêng mình bước ra phía cửa, gặp chị Gió Heo May. Nắng nhoẻn môi:

- Em chào chị Heo May, chị đi đâu về đấy?

- Chị đi qua cánh đồng mía để đắp vị ngọt từ gốc trải đều lên ngọn cây. Từ đó biết độ mùa thu sắp về em ạ!

- Có lần em từng ngắm bọn trẻ ăn mía rồi nói với nhau: “Heo may bay lên ngọn” như vậy là mùa thu đã về, mía ngọt hơn cả trên phần ngọn hả chị?

Heo May e thẹn mỉm cười, nép thân hình mảnh mai đằng sau tà áo dài thướt tha màu vàng như nắng.

Tiếng ho húng hắng phát ra từ căn phòng đóng kín cửa, Nắng ngó nghiêng vẻ tò mò:

- Ai đấy chị Heo May?

- Chị Gió Lào đấy! Chị bị ốm từ mùa hè trước, người chị nhỏ bé mà lúc nào cũng nóng ran.

- Em cũng từng gặp chị Gió Lào rồi, nóng khủng khiếp, mà chị ấy kiên cường lắm, một mình vượt dãy Trường Sơn, qua bao nhiêu ngọn núi để thổi vào khu vực miền Trung. Nhưng mọi người không chào đón chị ấy, bởi mùa hè đã quá nóng, chị ấy tới chỉ thêm phần bỏng rát.

- Ừ, cũng tại mùa hè trước chị ấy thổi nhiều quá mà bây giờ sinh bệnh ra đấy.

Tia Nắng hé mắt nhìn qua ô cửa, thấy chị Gió Lào đôi má ửng đỏ, khắp thân hình hồng rực như hòn than, trông thật tội nghiệp.

- Các chị không có cách nào chữa bệnh cho chị Gió Lào ạ?

Chị Gió Mùa nãy giờ mới lại lên tiếng:

- Những cánh rừng chỗ này bị khai thác, chỗ kia đang cháy, rừng mất đi phần nhiều màu xanh. Thiên nhiên là mối tổng hòa liên quan với nhau mật thiết. Họ nhà gió bọn chị, cũng biến đổi đi nhiều, đau ốm liên miên, đôi khi thổi chẳng còn hơi mát.

Nắng cúi đầu, tỏ vẻ buồn bã:

- Em cũng vì ghét mưa mà chiếu xuống mặt đất quá lâu khiến mặt đất bao la hạn hán. Có phải em ích kỷ quá không?

Chị Gió Mùa nhanh nhảu đáp:

- Chúng ta hiểu rồi thì cố gắng cùng nhau làm một điều gì đó tốt đẹp đi. Nói rồi, các chị gió lấy những đám mây đen cuộn tròn trong nhà kho và làm một trận mưa rào mát rượi.

Bao cánh rừng, cánh đồng khô héo bỗng gặp mưa, cây cối rủ nhau xanh tươi trở lại. Tiếng đám trẻ hòa vào mưa khúc khích nô đùa. Người nông dân nở nụ cười trên khuôn mặt hao gầy, vất vả.

Tia Nắng ẩn nấp đâu đó sau tầng mây xám, nhưng bây giờ Nắng không ghét mưa nữa. Mưa xuống, Nắng cũng dịu dàng cất đi nụ cười lấp lánh của mình.

Truyện: THANH NGA - Tranh: THANH HẰNG

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Chuyện của Tia Nắng tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Cây bút chì của cô

Năm nay em học lớp Hai. Em rất thích vẽ tranh, nhưng em chỉ có một cây bút chì nhỏ, đã mòn ...

Bài Sáng Tác khác

Tết có pháo hoa

Năm nay Bốn được đi thành phố đón Tết cùng với mẹ nên nó háo hức lắm, đếm ngược mãi mới tới ngày học sinh được nghỉ để “lên phố” một lần chơi cho biết.

Vị Tết

Bạn đã bao giờ đặt câu hỏi Tết là gì và Tết có hương vị như thế nào chưa nhỉ? Hãy đọc đoạn tản văn và bài thơ xinh xắn của cô bạn Nguyễn Nguyệt Ánh (học sinh lớp 6A2, trường THCS Nguyễn Đăng Đạo, TP. Bắc Ninh, tỉnh Bắc Ninh) để cảm nhận sâu lắng hơn về điều này nhé!

Bí mật của màu tím

Bạn mến thân ơi, chúng mình cùng đến với một truyện ngắn thật dễ thương của cây bút Đinh Bùi Lâm Phương (lớp 8A, trường THCS Nguyễn Tri Phương, Q. Ba Đình, Hà Nội nhé!

Mùa xuân trên bản Vua Bà

Thời gian thấm thoát kể từ buổi tôi đến bản Vua Bà đã đầy năm. Tôi đã thấy mùa hè trong rừng với mùi mật vả dại thơm ngào ngạt trong thứ ánh nắng ríu rít nhảy nhót từng giọt qua cái sàng xanh vĩ đại của các tán cây đầy gió lay động.

Vẽ áo cho cún và miu

Tết về đến ngõ rồi. Sương muối vẫn vỗ tay trên mái nhà. Mía lặng lẽ ngọt đậm hơn mà không ai biết. Bản Hoa dù vẫn chìm trong sương giá nhưng nếu ai tinh mắt sẽ thấy, lấp ló trong bẹ cây già nua, trong vỏ cây cũ kĩ đã có những mầm non mập mạp nhu nhú hé mắt nhìn Mặt trời.