Chuyện về chàng thủ môn

Nguyễn Phan Khuê
Thằng cu Tộ vừa nhổ một cái răng cửa. Khi nó cười thì cả bọn trong lớp tôi cũng phải lăn ra mà cười theo. “A ha thủ môn bỏ đi ăn cơm rồi!”. “Tộ ơi khéo không ruồi nó đá bóng vào…”

Một buổi sáng, Tộ vừa lùa cặp sách vào ngăn bàn thì nó bỗng nhảy dựng lên vì tức tối:

– Đứa nào? Đứa nào viết tao thế này?

Cả bọn cùng ùa đến chỗ Tộ ngồi, chiếc bàn sạch sẽ có một dòng chữ: “Và bây giờ là Tộ – người đoạt giải hàm răng… đẹp nhất trong cuộc thi những người có hàm răng đẹp!

– Hi hi!…

Nhìn hàm răng trống của Tộ, cả lũ bọn tôi lại lăn ra mà cười.

Khi trận cười dứt thì chẳng thấy Tộ đâu nữa. Tìm mãi mới thấy Tộ ngồi ở góc lớp mà khóc. Đôi mắt của nó mọng lên những nước là nước.

Từ đó Tộ ít gần chúng tôi. Nó ít phát biểu trên lớp vì sợ phải mở miệng. Suốt buổi nó ngồi im. Khi chúng tôi gọi tên nó để trêu thì nó lảng đi chỗ khác. Nhưng bọn tôi đâu có tha. Tôi còn làm cả… thơ để chế nó nữa chứ:

Tí tí tồ tồ

Tên gì là Tộ

Giống con gà cồ

Vì ăn phải ngô

Cho nên răng sứt

Tí ti tồ tồ…

Chúng tôi cứ hát mãi cho đến khi cái răng mới của Tộ ló ra như hạt ngô non. Có đứa lại trêu:

– A, thủ môn đã đi ăn cơm về rồi…

Tộ chẳng nói gì và tôi cũng sẽ quên dần chuyện cái răng của Tộ nếu như không có một hôm…

Hôm ấy tôi vội vàng ăn cơm để kịp xem phim hoạt hình. Lạ quá, cái răng trong miệng của tôi hình như nó bị làm sao ấy, nhai thấy khó lắm. Tôi vội lùa tay vào nắn thử và không tin ở tay mình nữa… Mẹ thấy thế, giục tôi nuốt nhanh miếng cơm rồi bảo tôi há miệng ra.

– À, con sắp thay răng rồi!.

– Thay răng? – Tôi rụng rời chân tay – Răng của con sẽ giống như răng của bạn Tộ ấy ạ?

– Tộ nào? – Mẹ cười khi thấy tôi hốt hoảng – Ai mà chẳng thay răng sữa. Con phải nhổ nhanh không nó mọc lẫy…

Và thế là hôm sau, tôi đến lớp ngồi yên một góc với cái miệng ngậm chặt.

Tôi nghĩ đến "chàng thủ môn" của tôi mà buồn nẫu ruột. Không biết cậu ta đi ăn cơm đến bao lâu mới về? Không biết có con ruồi nào đá bóng vào đấy không? Và những vần thơ về chàng thủ môn của tôi sẽ như thế nào đây…

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Chuyện về chàng thủ môn tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Trái táo thần kỳ

Ba ơi, nhất định phải kiên trì, nếu không những gì chúng ta đã làm chẳng phải phí công hay ...

Bài Sáng Tác khác

Xe củ cải của Thỏ Xám

N ăm nay thời tiết thuận lợi, lại được Thỏ Xám cần cù chăm bón nên vườn củ cải vô cùng xanh tốt, trông thật thích mắt. Áng chừng đến thời điểm thu hoạch, Thỏ Xám nhổ củ cải và xếp gọn vào chiếc xe đẩy nhỏ xíu. Mong một ngày tốt lành như thế này sẽ giúp nó đổi được những thứ thật cần thiết. Thỏ Xám đẩy xe qua hàng rào nhà Nhím Nhỏ, lớn tiếng gọi bạn:

Văn Học Thiếu Nhi – Giấc mơ tròn 50 năm sau Ngày thống nhất

Với mục tiêu thúc đẩy sự phát triển của văn học thiếu nhi trong một chặng đường mới với tâm thế và tầm vóc mới, Hội đồng Văn học Thiếu nhi – Hội Nhà văn Việt Nam đã phối hợp với Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng triển khai kế hoạch xuất bản định kỳ các ấn phẩm chuyên đề về văn học thiếu nhi.

Quà sinh nhật mẹ

Chỉ còn chục hôm nữa là đến sinh nhật mẹ rồi, Bi muốn chuẩn bị một món quà thật tuyệt vời để tặng mẹ, nhưng từ hôm qua đến nay Bi vẫn chưa nghĩ ra.

Vua của các loài chim

Calabar là thành phố cổ nằm ven bờ một con sông lớn ở châu Phi. Từ xa xưa, vị vua cai trị thành phố này tên là Essiya.

Câu chuyện bà chưa kể

“Vậy là đã hết câu chuyện rồi! Bà cháu ta đi ngủ thôi!”. Hừ! Cứ nghe câu nói này của bà là tôi buồn hết cả mình.