Chuyện về chàng thủ môn

Nguyễn Phan Khuê
Thằng cu Tộ vừa nhổ một cái răng cửa. Khi nó cười thì cả bọn trong lớp tôi cũng phải lăn ra mà cười theo. “A ha thủ môn bỏ đi ăn cơm rồi!”. “Tộ ơi khéo không ruồi nó đá bóng vào…”

Một buổi sáng, Tộ vừa lùa cặp sách vào ngăn bàn thì nó bỗng nhảy dựng lên vì tức tối:

– Đứa nào? Đứa nào viết tao thế này?

Cả bọn cùng ùa đến chỗ Tộ ngồi, chiếc bàn sạch sẽ có một dòng chữ: “Và bây giờ là Tộ – người đoạt giải hàm răng… đẹp nhất trong cuộc thi những người có hàm răng đẹp!

– Hi hi!…

Nhìn hàm răng trống của Tộ, cả lũ bọn tôi lại lăn ra mà cười.

Khi trận cười dứt thì chẳng thấy Tộ đâu nữa. Tìm mãi mới thấy Tộ ngồi ở góc lớp mà khóc. Đôi mắt của nó mọng lên những nước là nước.

Từ đó Tộ ít gần chúng tôi. Nó ít phát biểu trên lớp vì sợ phải mở miệng. Suốt buổi nó ngồi im. Khi chúng tôi gọi tên nó để trêu thì nó lảng đi chỗ khác. Nhưng bọn tôi đâu có tha. Tôi còn làm cả… thơ để chế nó nữa chứ:

Tí tí tồ tồ

Tên gì là Tộ

Giống con gà cồ

Vì ăn phải ngô

Cho nên răng sứt

Tí ti tồ tồ…

Chúng tôi cứ hát mãi cho đến khi cái răng mới của Tộ ló ra như hạt ngô non. Có đứa lại trêu:

– A, thủ môn đã đi ăn cơm về rồi…

Tộ chẳng nói gì và tôi cũng sẽ quên dần chuyện cái răng của Tộ nếu như không có một hôm…

Hôm ấy tôi vội vàng ăn cơm để kịp xem phim hoạt hình. Lạ quá, cái răng trong miệng của tôi hình như nó bị làm sao ấy, nhai thấy khó lắm. Tôi vội lùa tay vào nắn thử và không tin ở tay mình nữa… Mẹ thấy thế, giục tôi nuốt nhanh miếng cơm rồi bảo tôi há miệng ra.

– À, con sắp thay răng rồi!.

– Thay răng? – Tôi rụng rời chân tay – Răng của con sẽ giống như răng của bạn Tộ ấy ạ?

– Tộ nào? – Mẹ cười khi thấy tôi hốt hoảng – Ai mà chẳng thay răng sữa. Con phải nhổ nhanh không nó mọc lẫy…

Và thế là hôm sau, tôi đến lớp ngồi yên một góc với cái miệng ngậm chặt.

Tôi nghĩ đến "chàng thủ môn" của tôi mà buồn nẫu ruột. Không biết cậu ta đi ăn cơm đến bao lâu mới về? Không biết có con ruồi nào đá bóng vào đấy không? Và những vần thơ về chàng thủ môn của tôi sẽ như thế nào đây…

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Chuyện về chàng thủ môn tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Cánh chim chích bông

Chim chích bông mẹ linh tính điều gí đó không hay xảy ra với tổ chim nhà mình. Giọng chim chích ...

Gia đình nhà sóc nâu

Buổi sáng, khi ông mặt trời vừa nhô lên trên ngọn núi Phắc Ban, nắng mới trải vàng trên ...

Bài Sáng Tác khác

Một lần đón trăng thu

Mãi đến năm mười ba tuổi, tôi cũng chưa biết đón trung thu ra sao. Xóm làng nghèo, tối tối nhà nhà đóng cửa. Ánh trăng tươi, ngời sáng khắp đồng bãi, chảy tràn trề từng lối ngõ quanh co. Nhà tôi kín, trăng vẫn lọt qua cửa sổ, sáng xuống nền từng vũng.

Khu vườn màu nắng

Nắng mới mềm như lụa lướt thướt trên vòm cây, là đà trên cỏ dại. Con đường đất nhỏ từ xóm dưới dẫn lên đồi ngập nắng. Hai bên đường xuyến chi mọc đầy, hoa trắng nhụy vàng lắc đưa trong gió.

Điệp viên nhí

Nam cau mày lại, miệng lẩm bẩm: - Thật không thể chấp nhận được! Là hắn! “Hắn” ở đây là Ninja Lông Mun - biệt danh Nam đã đặt cho chú mèo đen tuyền, tròn núc ních của bà Lan.

Những dòng chữ kỳ diệu

Ngày ấy, cu Minh còn bé xíu, chưa đi học. Tôi rất quý nó, vì nhà nó có cả một thư viện nhỏ. Ba nó là thầy giáo dạy văn trên tỉnh.