"Người mẹ thứ hai của chúng con"

Đinh Mai
Người giáo viên thực sự để lại trong chúng tôi ấn tượng sâu đậm và khó phai mờ là cô Cao Hương – cô giáo dạy tiếng Anh cho lớp 6A2 của chúng tôi.

“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”

Mỗi khi những câu thơ ấy vang lên, chúng tôi lại nhớ đến công lao dạy dỗ của thầy cô giáo – những người mà chúng tôi yêu quý và kính trọng. Thầy cô luôn để lại cho chúng tôi những kỉ niệm đẹp. Nhưng người giáo viên thực sự để lại trong chúng tôi ấn tượng sâu đậm và khó phai mờ là cô Cao Hương – cô giáo dạy tiếng Anh cho lớp 6A2 của chúng tôi.

Ngày đầu tiên bước chân vào ngôi trường Cầu giấy, tôi và các bạn đồng trang lứa vẫn còn bỡ ngỡ với nhiều điều mới lạ. Tiết đầu, chúng tôi được đi tham quan quanh trường, được thầy cô nói cho mình biết về 8 năm lịch sử của trường. Tiết 2, chúng tôi được vào lớp và bắt đầu tiết học Tiếng Anh đầu tiên dưới mái trường Cầu Giấy. Đó là lần đầu tiên chúng tôi gặp cô Cao Thu Hương.

Với dáng người thanh mảnh, nụ cười hiền dịu, cô nhẹ nhàng đưa chúng tôi vào thế giới tiếng Anh đầy huyền bí. Cảm giác đầu tiên của tôi đối với cô là: cô có giọng nói thật truyền cảm, trầm ấm và kiến thức sâu rộng. Tiếng Anh là một môn học khó, đặc biệt là với đám học trò nghịch ngợm, thiếu tập trung và lười biếng như chúng tôi. Vậy mà cô không ngần ngại ân cần chỉ bảo, hướng dẫn chúng tôi từng cấu trúc ngữ pháp, từng cách phát âm mỗi từ vựng.

Với những bạn học khá, cô luôn khích lệ, động viên để các bạn tiếp tục tìm tòi, khám phá những kiến thức mới. Đối với các bạn học kém hơn, cô lại tận tình giảng giải những gì các bạn chưa nắm chắc. Chỉ vẻn vẹn trong hơn một tháng sau khi bước vào mái trường Cầu Giấy thân thương, lũ chúng tôi không ai còn ngại môn học này, thậm chí còn rất chủ động trong việc học, nói chuyện với nhau bằng tiếng Anh mỗi khi rảnh rỗi.

Ảnh minh họa.

Không chỉ bó buộc trong những tiết học, cô còn thường cùng chúng tôi tham gia các hoạt động ngoại khóa liên quan đến tiếng Anh. Chợt nhớ đến những buổi cô cùng chúng tôi tập hát để tham gia Festival tiếng hát tiếng Anh. Tuy mệt nhưng thật vui. Đứa nào đứa nấy tuy đã khản cả giọng và bụng đói mèm, nhưng thấy nụ cười khích lệ của cô, chúng tôi lại tạm quên đi cơn đói mà tiếp tục ngân vang tiếng hát. Hát vì cô, và hát vì mái trường Cầu Giấy yêu quý của chúng tôi. Và công sức không phụ người có lòng, tiết mục của trường đã lọt vào vòng trong và đáng tự hào hơn nữa khi trường tôi đạt đủ cả 03 giải Nhất, Nhì, Ba trong Festival tiếng hát tiếng Anh cấp thành phố. Để có được thành công ấy, cô giáo của chúng tôi đã đóng góp một phần vô cùng quan trọng.

Mùa đông năm nay lạnh hơn những mùa đông trước, những đợt gió lạnh ập tới liên tiếp đã khiến bệnh cao huyết áp của cô tái phát, những cơn đau đầu không ngừng hành hạ cô giáo chúng tôi. Dù vậy, cô vẫn gắng gượng đến lớp, vì lo chúng tôi bị gián đoạn kiến thức. Tuy đau nhưng cô vẫn nén chịu đựng, không để sự mệt mỏi thể hiện ra ngoài nét mặt mỗi khi lên lớp, những giọt mồ hôi lấm tấm vương trên vầng trán cô, khiến chúng tôi đều hiểu cả. Thương cô lắm cô ơi...! Có những đợt vì đau quá mà cô phải nằm viện, những hễ đỡ là cô lại lên lớp. Đợt 20/11 lễ Hiến Chương Nhà Giáo Việt Nam, cô giáo chúng tôi lại bị đau và không thể đến trường. Chúng tôi mong ngóng, đợi chờ mà cô không xuất hiện, thực sự rất nhớ cô, người Mẹ thứ hai của chúng con!

Dạo này sức khỏe của cô khá hơn rồi, cô lại có thể tiếp  tục lên lớp đều đặn, cô lại có thể truyền đạt cho chúng tôi những con chữ. Chúng con luôn mong cô thật khỏe để được gặp cô thường xuyên trong những tiết học tiếng Anh. Có đứa thậm chí còn bảo: “Tớ quyết tâm sau này sẽ học thật giỏi, thi vào ngành Y để chữa bệnh cao huyết áp, để những người như cô không bị căn bệnh này hành hạ mỗi khi trái gió trở trời.”

Vốn từ còn hạn chế của chúng con không thể diễn tả hết tình cảm yêu mến và sự kính trọng mà chúng con dành cho cô. Có chăng chỉ có thể gói gọn trong một câu: “Mong cô luôn khỏe để tiếp tục đồng hành trên con đường học tập với chúng con.”.

Minh Hòa, Duy Thành, Khánh Thơ, Hùng Anh, và Trịnh Phương Anh

Lớp 6A2 - Trường THCS Cầu Giấy - Hà Nội

Cuộc thi "NGƯỜI PHỤ NỮ CON YÊU" do Báo điện tử Thiếu niên Tiền phong tổ chức (từ 06/03 đến 31/03) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình với mẹ, bà và những người phụ nữ bạn yêu thương, kính trọng trong cuộc đời.

Bài dự thi gửi về địa chỉ email: cuocthi@thieunien.vn.

Bài dự thi ghi rõ: Bài dự thi “Người phụ nữ con yêu”.

- Họ tên:

- Địa chỉ:

- Điện thoại:

- Đường link Facebook:

- Thí sinh được tham gia không giới hạn số lượng bài dự thi

- Thể loại: Bài viết (1 ảnh và tối thiểu 400 chữ, tối đa 1.500 chữ)

- Bộ ảnh kèm chú thích (3-10 ảnh, tối đa 200 chữ/ảnh)

- Bài video (tối thiểu 30 giây và tối đa 5 phút)

- Ngoài ra, Ban tổ chức cũng chấp nhận các dạng bài dưới dạng tranh vẽ (Vẽ chân dung mẹ, bà, cô giáo…v.v)

- Ảnh dự thi có thể chụp bằng máy ảnh, điện thoại di động hoặc các thiết bị kỹ thuật số khác. Bài ảnh và bài viết chưa từng đăng trên các báo, diễn đàn khác.

- Viết bằng tiếng Việt, có dấu, không viết tắt, không sử dụng teencode...

Xem thể lệ cuộc thi chi tiết tại đây.

 

 

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết "Người mẹ thứ hai của chúng con" tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Chiếc giày lẻ

Lớp An có một bạn mới chuyển đến. Bạn ấy tên Tùng và nhà nghèo lắm. Hơn thế, Tùng chỉ ...

Dòng sông trong tim tôi

Dòng sông giống như dòng chảy của thời gian. Từ xa xưa, loài người đã có mối liên kết đặc ...

Bài Sáng Tác khác

Vị tướng đan sọt

- Mau tránh đường cho Đức Ông dẫn quân đi qua! Tay Phạm Ngũ Lão vẫn thoăn thoắt đan sọt, đầu nghĩ tới những chiến lược quân sự nên chàng không nghe thấy tiếng thét của quân lính.

Mùi của nắng

Nếu ai đó hỏi bạn: Mùi nắng có mùi gì? Bạn sẽ trả lời thế nào? Thật khó để nói rõ vì đây là một thứ mơ hồ không thể nói cho rõ. Mùi của nắng.

Tình yêu của bà

Mai được sinh ra ở đất nước xa xôi Hàn Quốc, 6 tháng tuổi về Việt Nam và từ đó dần lớn lên trong tình yêu của “người mẹ” mang tên BÀ NGOẠI.