Ảnh minh họa
Dường như trong lòng tất cả người Việt xa quê vẫn luôn thấm đẫm mùi vị của tết cổ truyền Việt Nam.Hình ảnh hoa đào, hoa mai, bánh chưng bánh tét đã ăn sâu vào máu thịt của bao người xa xứ. Trong ký ức của mỗi người, Tết là sum vầy quây quần bên mâm cơm tất niên vui vẻ đầm ấm của gia đình.
Với người xa quê ngày Tết mùa xuân dường như đã không trọn vẹn sống nơi đất khách quê người. Tết truyền thống của dân tộc, họ cảm thấy như lạc lõng cô đơn trước chốn phồn hoa nước khác.
Đó là cảm giác thèm âm thanh rộn rã đầu xuân và thời tiết mưa phùn của miền Bắc, tiếc nhớ thời khắc giao thừa thiêng liêng khi gia đình đoàn viên trong ngày Tết. Đâu ai biết rằng người Việt xa xứ cũng gặp nhiều khó khăn mong muốn được sum họp để giãi bày tâm sự sau một năm bôn ba vất vả.
Ở một nơi rất xa ngóng về quê nhà, những người xa xứ lại quặn thắt nỗi đau. Ai chẳng muốn ngày tết được đoàn viên bên gia đình, nhưng vì cuộc sống mưu sinh nên đành thất hứa không về quê ăn tết bên gia đình.
Những ngày thơ bé khi cuộc sống còn khó khăn nhưng chưa nhuộm màu nặng trĩu suy tư, ngày Tết thật ấm áp.Chẳng cần quá nhiều vật chất, không cần lo lắng rằng có đủ tiền vé xe thì bao nhiêu điều bận tâm của người lớn lại càng nhiều bấy nhiêu.
Chiều nay ở một nơi rất xa nhìn về quê hương khiến tôi lại bật khóc không thể nín được. Lúc này chắc ở quê đường phố chắc phải đông đúc vội vã lắm. Từng giờ từng khắc trôi đi tôi cũng chợt hiểu ra rằng thời gian vốn dĩ chẳng chờ đợi một ai.
Nước mắt cứ tuôn rơi lặng lẽ không điểm dừng, giữa thành phố tưởng chừng thân quen nhưng lại lạ lẫm khi tôi chẳng có một ai thân thích. Nhưng khi gọi điện về nhà tôi lại trở thành đứa con mạnh mẽ, nở nụ cười để không ai nghĩ tôi cũng có khi yếu mềm gục ngã .
Ngày tết xa quê cũng chính là khi tôi phải tập làm quen với nỗi cô đơn với nước mắt khóc thầm tự mình lau khô. Ngày tết xa quê là khi tôi lang thang khắp thành phố mong muốn kiếm tìm một chút an yên ấm áp, nhưng tuyệt nhiên chẳng thể nào thấy. Trở về sau khi đêm muộn mở mạng lên đâu đâu cũng là hình ảnh hân hoan bên gia đình tôi lại cảm thấy chạnh lòng.
Khi viết những dòng chữ này cảm xúc trong con đông cứng lại vì suốt ba năm rồi Tôi chưa được về quê. Cuộc sống nơi đất khách quê người vốn mệt mỏi hơn mọi người thường nghĩ. Áp lực căng thẳng mỏi mệt, những vết xước nơi trái tim vừa trải qua đổ vỡ tôi lại trở về là kẻ cô đơn.
Lúc nãy tôi mới thấu hiểu: Ai đã từng xa quê ngồi một mình vào những ngày giáp Tết hay đêm giao thừa nỗi cô đơn trong cái lạnh chuyển ra của trái đất mới thấm thía một tình yêu quê hương tha thiết.
Nhớ lắm Tết quê hương tết Việt, dù có ở nơi đâu thì Tết Việt vẫn luôn trong tim tôi .Cầu chúc gia đình quê hương đất Việt thân yêu đón một cái Tết an khang hạnh phúc vạn sự như ý.
Họ và tên :Trần Huy Hoàng
Khu 20 Lai Cách, Cẩm Giàng, Hải Dương