Thơ và lời bình: Dế và cỏ

Nhà thơ Nguyễn Hữu Quý
Tiếng dế kêu ri...ri... trong cỏ, có lẽ điều ấy không xa lạ gì với các em ở vùng nông thôn Việt Nam.

Ở đâu có cỏ

Là có dế thôi

Khi dế rong chơi

Lan man cỏ dắt

Chỉ cỏ mới biết

Nơi dế chào đời

Mái nhà của dế

Cỏ xanh màu trời

Đời cỏ dãi dầu

Chỉ mình dế biết

Đời cỏ dài lâu

Vững bền như đất

Ri...ri... điệp khúc

Cỏ nằm lắng nghe

Bạc râu chú dế

Vẫn còn say mê

Em ngồi bờ đê

Trăng lên bát ngát

Tiếng dế ri...ri...

Ngỡ là cỏ hát.

Vũ Duy Chu

Tuổi thơ các em vẫn thường có một chú dế thấp thoáng trong cỏ xanh rồi bỗng nhiên trở thành bạn bè với chúng ta lúc nào không biết.

Dế và cỏ, như một cặp đôi thân thiết, gắn bó với nhau trọn đời. Ở đâu có cỏ/ Là có dế thôi/ Khi dế rong chơi/ Lan man cỏ dắt.  Dế và cỏ sinh ra, có mặt trên đời là để cho nhau, vì nhau. Cỏ chính là “quê hương”, là “làng quê” của dế. Thú vị hơn, cỏ còn dắt dế rong chơi. Bạn dế nào mà chẳng ham chơi, thích lang thang đây đó chứ, nhưng đi đâu, về đâu thì chú ta cũng chưa bao giờ xa cách cỏ xanh. Tình cảm của họ bền chặt biết bao nhiêu.

Trên ý tưởng chủ đạo đó, tác giả Vũ Duy Chu bằng phép nhân cách hóa đã làm rõ thêm mối quan hệ giữa cỏ với dế. Sinh ra, dế đã được cỏ đón chào che chở. Chỉ cỏ mới biết được đâu là nơi chào đời của dế. Hình ảnh thơ đẹp quá: Mái nhà của dế/ Cỏ xanh màu trời. Sự liên tưởng trong thơ vô hạn và nó mở ra những không gian mới bao la. Sắc xanh của cỏ được ví với màu trời, làm cho ta bất chợt nhớ tới câu thơ tả cảnh mùa xuân của nhà thơ Nguyễn Du: Cỏ non xanh tận chân trời...

Một tình cảm đẹp bao giờ cũng do đôi bên bồi đắp và nuôi dưỡng. Các em đừng quên điều ấy nhé! Cỏ hiểu dế bao nhiêu thì dế cũng thấu tỏ cỏ bấy nhiêu: Đời cỏ dãi dầu/ Chỉ mình dế biết/ Đời cỏ dài lâu/ Vững bền như đất. Dế hiểu về cỏ như thế, thật không sai chút nào; những ngọn cỏ thấp bé có sức sống vô cùng mãnh liệt. Giữa cỏ và dế luôn có sự đồng điệu, tri âm, không ai che khuất, lấn át ai mà tâm hồn đôi bạn đã hòa làm một: Ri...ri...điệp khúc/ Cỏ nằm lắng nghe/ Bạc râu chú dế/ Vẫn còn say mê.

Có lẽ vì thế mà trong cảm nhận của tuổi thơ, cỏ và dế là bản hòa ca trong trẻo bình yên nhất. Em ngồi bờ đê/ Trăng lên bát ngát/ Tiếng dế ri...ri.../ Ngỡ là cỏ hát. Hình ảnh ấy, âm thanh ấy dệt nên khúc ca thanh bình êm dịu của những làng quê Việt Nam yêu dấu.

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Thơ và lời bình: Dế và cỏ tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Lần đầu tiên

Hôm nay, lần đầu tiên Dũng được điểm 10 môn Văn - cái môn mà trong lớp ai cũng kêu "khoai" ...

Ước mơ trẻ con

Quán trà sữa thức ăn vặt không lớn, chỉ đủ phục vụ chừng ba mươi khách cùng lúc, nhưng ...

Bài Sáng Tác khác

Những ngày đẹp nhất

Những ngày có trăng là những ngày đẹp nhất! – con Nghé từ đâu chạy ùa về ríu rít tự nói một mình như thế. Vừa nói nó vừa chắp hai tay làm biểu tượng trái tim rồi bắn lại phía thằng Cún – tặng anh một trái tim cho một ngày may mắn của em.

Chúa tể trời xanh

Ba luôn luôn đứng bên ngoài cửa thức trắng đêm canh chừng kẻ gian quấy phá, ban ngày đi hái các loại trái cây mang về nuôi má con tôi cho đến ngày tôi trưởng thành.

Cánh chim chích bông

Chim chích bông mẹ linh tính điều gí đó không hay xảy ra với tổ chim nhà mình. Giọng chim chích bông mẹ run run. Đôi cánh nhỏ cũng run run…

Gia đình nhà sóc nâu

Buổi sáng, khi ông mặt trời vừa nhô lên trên ngọn núi Phắc Ban, nắng mới trải vàng trên những nóc nhà sàn. Bố đeo cái giỏ vào bên hông rồi đi xuống cầu thang chuẩn bị ra thăm ruộng.