Vẽ áo cho cún và miu

Cún bông chăm học
Tết về đến ngõ rồi. Sương muối vẫn vỗ tay trên mái nhà. Mía lặng lẽ ngọt đậm hơn mà không ai biết. Bản Hoa dù vẫn chìm trong sương giá nhưng nếu ai tinh mắt sẽ thấy, lấp ló trong bẹ cây già nua, trong vỏ cây cũ kĩ đã có những mầm non mập mạp nhu nhú hé mắt nhìn Mặt trời.

Chúng him him mắt nhìn nhau như muốn nói: “Bạn Mầm ơi! Hẹn Xuân về là chúng ta chạm môi xinh thơm nhau nhé!” ...

Thích nhất là mấy chục cây đào rừng và mận Tam Hoa, những nụ hoa mới hôm qua chỉ to bằng đuôi que diêm, sáng nay đã mập ra bằng đầu đũa rồi. Nụ đào màu hồng. Nui mận màu trắng tinh khiết. Đứng riêng đã xinh. Giờ đan cài vào nhau càng tươi hơn, dù vẫn còn run lên trong gió lạnh. Bản của bé Mây có hơn ba chục nóc nhà. Áo chàm Tày đẹp và thơm lắm. Bánh Khảo thật ngon. Bố của Mây đã bàn với Mẹ: "Năm nay được mùa. Ta gói nhiều bánh Tày và làm thêm Khau Nhục nhé!

Bé Mây thích nhất hai tấm áo hoa màu hồng, bao nhiêu hoa Cúc vàng nở trên đó. Nhỡ các bạn Bướm nhầm là hoa thật bay theo thì sao nhỉ?!

25 Tết rồi! Bố rủ Mây mang cuốc xẻng, các loại dao phát, dao chặt... ra giếng cọ rửa sạch sẽ. Rồi thắt cho mỗi nông cụ ấy một sợi vải đỏ. Bố có hai hộp sơn đỏ và vàng. Bố viết lên mỗi nông cụ một chữ Phúc màu đỏ, một chữ Lộc màu vàng.

- Bố ơi. Bố làm thế để làm gì?

- Cả năm chúng vất vả làm lụng với người. Nay chúng cũng sạch và đẹp để cùng ăn Tết với chúng ta!

Hay quá! Cuốc xẻng dao rựa sáng choang, sạch đẹp hẳn lên. Chúng có biết đi Hội cùng cả bản mình không?” - Bé Mây cầm hai hộp sơn tần ngần mãi. Con Cún màu trắng và con Miu màu vàng cứ chạy vòng quanh, cọ đầu vào chân bé. “Phải rồi. Hai bạn cũng phải có áo mới để đón Tết chứ! Nào ngồi yên nào! Sao cứ ngọ nguậy thế? Đây mình thưởng cho mỗi bạn một con cá nướng. Ăn rồi ngồi ngoan nhé...”.

Mất gần một buổi chiều, bé Mây vẽ áo cho Cún có màu vàng. Áo cho Miu có màu đỏ. Đẹp ơi là đẹp. Phen này tất cả mèo con chó con trong bản phải ghen cho mà xem?!

Chao ôi! Sao lại thế này? Khi nhìn áo mới của nhau, Cún sủa gâu gâu, Miu cãi lại ngoao ngoao rồi hai đứa đuổi nhau chạy vòng quanh giếng. Ông Mặt trời cũng chui ra khỏi mây, nở nụ cười rạng rỡ. Chắc là vui quá nên đào, mận thì bật cười bằng ngàn bông hoa hồng - trắng thơm dịu nhẹ. Bé Mây hớn hở vỗ tay cười nhe răng sún.

Nhưng sao thế nhỉ? Vừa nhìn thấy áo mới của Cún và Miu, cả bố mẹ đều ôm lấy đầu kêu lên: “Ôi trời "Ôi trời ơi! Lấy cái roi ra đây!".

Nguyễn Đức Hạnh

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Cún bông chăm học. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Cún bông chăm học. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Vẽ áo cho cún và miu tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Cô bé dũng cảm

Huyền chăm chút từng kẽ lá của cây sen đá, tỉa những chiếc lá vàng trong chậu hoa giấy bên ...

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe ...

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au ...

Bài Sáng Tác khác

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái tết Trung thu thật vui qua những bức tranh đáng yêu của các bạn thiếu nhi Hà Nội nào!

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.

Bay, bay, bay...

Khu vườn nhỏ tĩnh lặng trong buổi sớm mai nhè nhẹ. Thỉnh thoảng, một thanh âm be bé cất lên đâu đây - tiếng gió thổi, tiếng giọt nước rơi từ mái tranh xuống sàn gạch hay tiếng vỗ cánh của mấy con ong rù rì rù rì đi tìm nhụy khẽ rung lên.

Một ngày trên Cung Trăng

Một bài toán hóc búa, mãi mà vẫn chưa tìm thấy lời giải. Hiếu đập tay xuống bàn đầy chán nản. Nó mở toang cửa sổ phòng học, đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

Lẫn đời ai

Nội chỉ tay vào bức tường, lấy giùm nội năm chục ngàn cả tí lạc mất. Nội gõ gõ vào tấm gạch men, rồi mê man. Những cơn gió ban trưa như ngủ quên rồi, không như mọi lần, vào ru nội ngủ. Oi bức, hừng hực, chói sáng cả mảnh sân nhà.

Đôi giày thể thao cũ

Trong góc tủ bụi bặm nơi những món đồ cũ bị lãng quên, có một đôi Giày Thể Thao sờn vải nằm buồn thiu. Từng là món quà sinh nhật của cô bé, giờ đây nhìn thân hình cũ kỹ của mình, lớp vải đã bạc màu, nó thầm nghĩ mình vô dụng biết nhường nào. Bên cạnh nó là Chị Giày Búp Bê xinh đẹp, kiêu hãnh và thích kể chuyện.