Vẽ áo cho cún và miu

Cún bông chăm học
Tết về đến ngõ rồi. Sương muối vẫn vỗ tay trên mái nhà. Mía lặng lẽ ngọt đậm hơn mà không ai biết. Bản Hoa dù vẫn chìm trong sương giá nhưng nếu ai tinh mắt sẽ thấy, lấp ló trong bẹ cây già nua, trong vỏ cây cũ kĩ đã có những mầm non mập mạp nhu nhú hé mắt nhìn Mặt trời.

Chúng him him mắt nhìn nhau như muốn nói: “Bạn Mầm ơi! Hẹn Xuân về là chúng ta chạm môi xinh thơm nhau nhé!” ...

Thích nhất là mấy chục cây đào rừng và mận Tam Hoa, những nụ hoa mới hôm qua chỉ to bằng đuôi que diêm, sáng nay đã mập ra bằng đầu đũa rồi. Nụ đào màu hồng. Nui mận màu trắng tinh khiết. Đứng riêng đã xinh. Giờ đan cài vào nhau càng tươi hơn, dù vẫn còn run lên trong gió lạnh. Bản của bé Mây có hơn ba chục nóc nhà. Áo chàm Tày đẹp và thơm lắm. Bánh Khảo thật ngon. Bố của Mây đã bàn với Mẹ: "Năm nay được mùa. Ta gói nhiều bánh Tày và làm thêm Khau Nhục nhé!

Bé Mây thích nhất hai tấm áo hoa màu hồng, bao nhiêu hoa Cúc vàng nở trên đó. Nhỡ các bạn Bướm nhầm là hoa thật bay theo thì sao nhỉ?!

25 Tết rồi! Bố rủ Mây mang cuốc xẻng, các loại dao phát, dao chặt... ra giếng cọ rửa sạch sẽ. Rồi thắt cho mỗi nông cụ ấy một sợi vải đỏ. Bố có hai hộp sơn đỏ và vàng. Bố viết lên mỗi nông cụ một chữ Phúc màu đỏ, một chữ Lộc màu vàng.

- Bố ơi. Bố làm thế để làm gì?

- Cả năm chúng vất vả làm lụng với người. Nay chúng cũng sạch và đẹp để cùng ăn Tết với chúng ta!

Hay quá! Cuốc xẻng dao rựa sáng choang, sạch đẹp hẳn lên. Chúng có biết đi Hội cùng cả bản mình không?” - Bé Mây cầm hai hộp sơn tần ngần mãi. Con Cún màu trắng và con Miu màu vàng cứ chạy vòng quanh, cọ đầu vào chân bé. “Phải rồi. Hai bạn cũng phải có áo mới để đón Tết chứ! Nào ngồi yên nào! Sao cứ ngọ nguậy thế? Đây mình thưởng cho mỗi bạn một con cá nướng. Ăn rồi ngồi ngoan nhé...”.

Mất gần một buổi chiều, bé Mây vẽ áo cho Cún có màu vàng. Áo cho Miu có màu đỏ. Đẹp ơi là đẹp. Phen này tất cả mèo con chó con trong bản phải ghen cho mà xem?!

Chao ôi! Sao lại thế này? Khi nhìn áo mới của nhau, Cún sủa gâu gâu, Miu cãi lại ngoao ngoao rồi hai đứa đuổi nhau chạy vòng quanh giếng. Ông Mặt trời cũng chui ra khỏi mây, nở nụ cười rạng rỡ. Chắc là vui quá nên đào, mận thì bật cười bằng ngàn bông hoa hồng - trắng thơm dịu nhẹ. Bé Mây hớn hở vỗ tay cười nhe răng sún.

Nhưng sao thế nhỉ? Vừa nhìn thấy áo mới của Cún và Miu, cả bố mẹ đều ôm lấy đầu kêu lên: “Ôi trời "Ôi trời ơi! Lấy cái roi ra đây!".

Nguyễn Đức Hạnh

Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm Cún bông chăm học. Còn nhiều bài viết hay, hấp dẫn, các câu chuyện thú vị đang chờ đón bạn khám phá tại ấn phẩm Cún bông chăm học. Nếu bạn quan tâm, có thể mua báo và đọc trực tuyến tại cửa hàng trực tuyến của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhé!

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Vẽ áo cho cún và miu tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Kiến cõng cánh cam

Có một chú Kiến Gang rất chăm tập thể dục. Vậy nên, chú rất khỏe mạnh. Mọi người gọi ...

Bài học cuộc đời

Xin chào các bạn, tớ là Trần Xuân Hải, lớp 8A1, trường THCS Nguyễn Tri Phương (phường Ba ...

Bài Sáng Tác khác

Chuột đồng cỏ nướng bánh

Đó là một buổi sáng ngập tràn ánh nắng. Cáo Lúa Mì đang ngồi làm thơ bên cửa sổ. Bỗng từ trong thinh không đưa lại mùi thơm của bánh nướng. Cáo Lúa Mì khịt khịt chóp mũi đen, liếm mép rồi ngoáy bút viết xuống tờ giấy:

Những vần thơ haiku Việt dành tặng thiếu nhi

Tập thơ “Ngàn sao lấp lánh” của nhà thơ Nguyễn Thị Phương Anh mở ra trước mắt độc giả, đặc biệt là thiếu nhi, một thế giới lung linh, gần gũi với thiên nhiên và cuộc sống hằng ngày. Nhà phê bình văn học Chu Thị Thơm nhận xét:

Trăng vàng quê mẹ

Quê hương luôn là nơi gắn bó với tuổi thơ mỗi người bằng hình ảnh giản dị, mộc mạc mà chứa chan yêu thương.

Tình bạn…. trong ngôi nhà ấm

Tôi gặp cái Thương lần đầu tiên trong chính căn nhà của tôi. Thương mặc một chiếc váy màu xanh da trời đã cũ nhưng thơm mùi nước xả vải dễ chịu.

Na ơi - Mở mắt nào!

Ấy là một ngày đẹp trời, khi mà bé Nụ phát hiện ra một quả na nhỏ xíu trên cái cây trước sân. Cái cây ấy từng bị gió bão đánh tơi tả, rồi sâu đục tấn công. Ai cũng nghĩ cây na sẽ ngã gục chứ đâu ngờ nó còn sống được và lại còn ra quả nữa chứ. Thật tuyệt làm sao!