Cây mít na của ông bà ngoại

Chu Hải
TNTP - Nhà ngoại tôi có một cây mít na cổ thụ trước sân. Chẳng biết cây có từ bao giờ nhưng lúc lên năm tuổi, ngồi bên thềm nhà, tôi đã thấy bóng cây che mát cả khoảng sân rộng lớn.

Bà tôi bảo rằng, cây mít na được ông trồng từ ngày mẹ tôi còn nhỏ. Mỗi năm, cây cho biết bao nhiêu quả ngọt. Mỗi dịp chị em tôi về quê chơi, cây mít lại trở thành người bạn thân thiết của tụi trẻ con.

Mùa xuân, cây cối trong vườn đâm chồi, nẩy lộc. Cây mít na già nua dường như cũng như trẻ lại, dang tay đón những đàn chim di cư trở về. Thân cây cao thẳng đứng, sừng sững qua tháng ngày. Gốc cây to đến mức một vòng tay ôm không xuể, đó cũng là nơi ẩn nấp của chị em tôi những lúc chơi trốn tìm. Cây có hai cành lớn như hai cánh tay của người khổng lồ dang rộng, vươn dài. Từng cành nhỏ xòe ra “nhánh chị”, “nhánh em” với những chiếc lá xanh thẫm tựa như những bàn tay nhỏ đan vào nhau, tạo thành vòm xanh rợp mát sân nhà. Sau những ngày mưa phùn ẩm ướt, trên lớp vỏ sần sùi rêu mốc lại chồi lên muôn ngàn búp non. Bẵng đi ít lâu, khi về quê, tôi đã thấy cơ man nào là những trái mít non xanh mướt, lấm tấm đầy phấn trắng. Trái mít lớn rất nhanh, chẳng mấy chốc to bằng nắm tay, bằng cái bát rồi bằng cái niêu đất. Quả mít trông gai góc là thế mà khi bổ ra lại cho hương vị thơm ngon trên từng múi vàng ươm, ăn mãi không biết chán.

Dịp nghỉ hè năm nào, mẹ cũng cho chị em tôi về quê ngoại chơi. Nhìn những quả mít căng tròn bám đầy thân cây như đàn lợn con lúc nhúc bám quanh lợn mẹ, chúng tôi thích lắm. Mùa hè đến cũng là mùa mít chín. Mùi mít thơm lừng từ nhà dưới lên nhà trên, chẳng thể nào giấu được. Sáng nào cũng vậy, vừa tỉnh giấc chui ra khỏi giường, chị em tôi lại tranh nhau vác sào đi vỗ mít. Hễ thấy quả nào khác tiếng là hai đứa reo lên đầy thích thú. Quả mít chín đầu mùa, bà luôn kính cẩn dâng lên bàn thờ, thắp hương cho các cụ. Sau đó, bà lựa những quả to đẹp để gửi biếu họ hàng gần xa. Món quà quê dân dã ấy gói ghém biết bao yêu thương, ân tình của người dân vùng quê. Ăn múi mít ngọt thơm, ai cũng nhớ tới tấm lòng thơm thảo của bà. Cậu tôi còn bảo rằng, dù sống nhiều năm ở thành phố, ăn nhiều “của ngon vật lạ” nhưng chẳng có gì sánh được với hương vị của trái mít na nơi vườn nhà. Lần nào về quê, cậu cũng mang vài quả ra thành phố làm quà cho các đồng nghiệp.

Đặc biệt, những buổi chiều hè dưới bóng cây mát rượi, bà thường trải chiếu cho chị em tôi ngồi chơi. Em tôi nhặt những chiếc lá mít vừa rụng, đòi bà làm thành chú nghé nhỏ. Tôi vừa nhổ tóc sâu cho bà, vừa nghe bà kể những câu chuyện từ năm nảo năm nao. Trên vòm cao, gió thổi xào xạc. Lũ chim ca hát líu lo, làm huyên náo cả khu vườn. Những cô chào mào đỏm dáng, những chú chim sâu tinh nghịch rồi mẹ con nhà sẻ nâu vỗ vỗ đôi cánh, tíu tít bay từ cành mít sang cành bưởi rồi sà xuống hiên nhà... Những ngày hè của chị em tôi cứ trôi qua êm đềm như thế dưới vòm cây xanh biếc chốn vườn quê. Cây chẳng nhớ đã cho bao mùa quả ngọt, cũng chẳng nhớ đã đón bao bầy chim tìm về xây tổ mà cứ âm thầm bám đất quê hương, chắt chiu từng dòng nhựa sống để hiến dâng những trái mít ngọt thơm. Giống như ông bà tôi cả một đời tảo tần mưa nắng, vất vả lam lũ để nuôi đàn con khôn lớn thành người.

Nhớ quê ngoại là tôi nhớ về khoảng trời xanh rợp mát trước sân. Nhớ quê ngoại là tôi nhớ về những yêu thương ngọt lành mà ông bà luôn để phần cho các con, các cháu phương xa. Mong sao mùa hè đến thật mau để tôi lại được về quê, được sà vào vòng tay của bà, nằm nghe bà kể chuyện rồi chìm sâu vào giấc ngủ yên bình.

ĐẶNG Ý NHI
(Lớp 7D, THCS Thị trấn Sóc Sơn, Hà Nội)

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Cây mít na của ông bà ngoại tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe ...

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au ...

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái ...

Bài Sáng Tác khác

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.

Bay, bay, bay...

Khu vườn nhỏ tĩnh lặng trong buổi sớm mai nhè nhẹ. Thỉnh thoảng, một thanh âm be bé cất lên đâu đây - tiếng gió thổi, tiếng giọt nước rơi từ mái tranh xuống sàn gạch hay tiếng vỗ cánh của mấy con ong rù rì rù rì đi tìm nhụy khẽ rung lên.

Một ngày trên Cung Trăng

Một bài toán hóc búa, mãi mà vẫn chưa tìm thấy lời giải. Hiếu đập tay xuống bàn đầy chán nản. Nó mở toang cửa sổ phòng học, đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

Lẫn đời ai

Nội chỉ tay vào bức tường, lấy giùm nội năm chục ngàn cả tí lạc mất. Nội gõ gõ vào tấm gạch men, rồi mê man. Những cơn gió ban trưa như ngủ quên rồi, không như mọi lần, vào ru nội ngủ. Oi bức, hừng hực, chói sáng cả mảnh sân nhà.

Đôi giày thể thao cũ

Trong góc tủ bụi bặm nơi những món đồ cũ bị lãng quên, có một đôi Giày Thể Thao sờn vải nằm buồn thiu. Từng là món quà sinh nhật của cô bé, giờ đây nhìn thân hình cũ kỹ của mình, lớp vải đã bạc màu, nó thầm nghĩ mình vô dụng biết nhường nào. Bên cạnh nó là Chị Giày Búp Bê xinh đẹp, kiêu hãnh và thích kể chuyện.

Tổ chim sâu

Cánh đồng quê chuẩn bị vào mùa gặt, những bông lúa vàng trĩu nặng uốn cong mình xuống, trông thật thích mắt. Chim sâu cũng thích cánh đồng quê ấy, nó quyết định chọn một nhánh trên cây ngô đồng sát bên bờ ruộng để làm tổ.