- Có một ổ bánh thì ngon quá!
Cáo Lúa Mì định bụng sẽ viết một câu thơ hay tuyệt ngay sau câu này. Nhưng mùi bánh nướng khiến cậu đói meo. Thế là Cáo Lúa Mì để tờ giấy lại trên cửa sổ rồi đi tìm cái gì bỏ bụng.
Trong lúc đó, gió tới mang tờ giấy viết câu thơ đi mất.
Tờ giấy chao liệng trên không rồi đậu xuống căn bếp của Chuột Đồng Cỏ. Chuột Đồng Cỏ đang nướng một ổ bánh mì hoa cúc thì tờ giấy đậu ngay trên cái mũi hồng dính đầy bột của cậu. Chuột Đồng Cỏ cầm giấy thơ lên ngửi.

- Chà, có vẻ… - Sau một hồi hít hà, Chuột Đồng Cỏ chép miệng - Đây là một thứ không phải để ngửi mà là để đọc.
Sau đó cậu đưa tờ giấy ra xa và cố đọc. Nhưng Chuột Đồng Cỏ không biết chữ. Cậu ghét phải thừa nhận chuyện đó: “Mình khoái những thứ chỉ cần ngửi và ăn thôi. Nhưng mình biết có một người rất thích đọc”.
Chuột Đồng Cỏ kẹp tờ giấy thơ trong miệng, theo lối tắt để đi tới Cánh Đồng Bạc. Ở đó, dưới tán cây táo là nhà của Tí Hon.
Tí Hon ngó nghiêng tờ giấy và đọc to:
- Có một ổ bánh thì ngon quá!
Một lá thư kì quặc. Ai lại viết lá thư kì quặc như vậy chứ! Cả Tí Hon và Chuột Đồng Cỏ cùng nghĩ như thế. Một lúc lâu sau, Tí Hon lên tiếng:
- Lá thư này gửi cho ai vậy?
- Tớ không biết. Nhất định là phải gửi cho ai sao?
- Theo những gì tớ biết về một lá thư, thì phải có ai đó viết nó ra và khi viết, họ nghĩ tới người nhận. Cậu tìm thấy thư ở đâu vậy Chuột?
- Ơ… nó tự tìm tới căn bếp trong lúc tớ đang nướng bánh. Một ổ bánh có hình hoa cúc và màu cũng vàng như màu hoa…
- Khoan đã! - Tí Hon ra dấu cho Chuột Đồng Cỏ ngưng nói - Có phải cậu vừa nhắc tới một ổ bánh không?
- Ừ, chính xác là một ổ bánh mì hoa cúc… Nhắc tới đây, Chuột Đồng Cỏ cảm thấy đã đến lúc mình phải quay về căn bếp. Nhưng Tí Hon mải nghĩ tới chuyện khác nên không để ý tới cậu bạn chút nào.
- Ừm… Chuột này, sẽ có ai đó tình cờ ngửi thấy mùi bánh của cậu chứ?
- Cậu thì sao? - Chuột Đồng Cỏ hỏi lại.
- Không phải tớ đâu, tớ cách xa chỗ cậu mà.
- Vậy thì chắc là ai đó ở thật gần tớ á?
“Thật gần, thật gần”… Tí Hon và Chuột Đồng Cỏ cùng ngẫm nghĩ. Sau đó cả hai cùng ồ lên: “Cáo Lúa Mì”. Thế là Tí Hon và Chuột Đồng Cỏ tìm tới nhà Cáo Lúa Mì. Lúc đi ngang qua nhà mình, Chuột Đồng Cỏ ghé vào để mang theo ổ bánh mì đã chín vàng ươm.
Hôm ấy, bên cửa sổ, Cáo Lúa Mì, Chuột Đồng Cỏ và Tí Hon cùng nhau ăn bánh mì hoa cúc. Ăn xong, Cáo Lúa Mì hí hoáy viết vào tờ thơ sáng nay:
- Có một ổ bánh thì ngon quá! Thêm Chuột, Tí Hon, vui quá xá…










