Trăng vàng quê mẹ

Nguyễn Nguyệt Ánh
Quê hương luôn là nơi gắn bó với tuổi thơ mỗi người bằng hình ảnh giản dị, mộc mạc mà chứa chan yêu thương.

Với tôi, khi nhớ về quê hương, điều đầu tiên hiện lên trong ký ức chính là ánh trăng lung linh như trải vàng xuống đường thôn, ngõ xóm. Và càng lớn lên tôi càng hiểu rằng, ánh trăng đẹp không phải chỉ ở nơi ánh sáng huyền ảo, mà còn đẹp bởi gắn liền với những kỉ niệm, với tình yêu thương và hơi thơ bình yên của cuộc sống.

Những đêm hè, khi bầu trời trong vắt, trăng vàng tròn vành vạnh treo cao, cả làng quê như khoác lên mình một tấm áo mới. Ánh trăng trải vàng trên cánh đồng lúa chín, trên con đường làng uốn lượn, trên mặt ao lấp loáng, khiến cảnh vật trở nên thơ mộng, dịu dàng. Trẻ con chúng tôi thường vui đùa dưới ánh trăng, tiếng cười vang vọng khắp xóm làng, hòa lẫn với tiếng gió đưa qua hàng tre kẽo kẹt. Với lũ trẻ, trăng như một người bạn thân thiết, luôn hiện diện để soi sáng những trò chơi tuổi thơ.

Nhưng vầng trăng quê hương còn in sâu trong tôi bởi nó gắn liền với hình bóng của mẹ. Tôi nhớ những đêm khuya, khi cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, mẹ vẫn ngồi ngoài hiên vá áo. Ánh trăng dịu hiền soi sáng khuôn mặt mẹ, hắt lên dáng hình mảnh mai và đôi bàn tay cần mẫn. Tiếng chỉ kim nhẹ nhàng đi qua từng đường vải như hòa cùng ánh trăng, trở thành bản nhạc ru tôi vào giấc ngủ bình yên. Rồi đến mùa Trung thu, dưới vầng trăng tròn vành vạnh, cả xóm nhỏ rộn rã tiếng hát, tiếng trống múa lân, tiếng reo vui trẻ thơ. Trăng vàng nơi quê mẹ đã chứng kiến biết bao khoảnh khắc sum vầy, hạnh phúc của tình làng nghĩa xóm và của gia đình tôi.

Giờ đây, khi đã lớn lên, đi học nội trú, đứng giữa những ánh đèn phố thị rực rỡ, tôi vẫn không thể quên vầng trăng vàng nơi làng quê yên bình. Mỗi khi ngước nhìn trăng, lòng tôi lại nao nao nhớ về tuổi thơ, nhớ những mùa trăng Trung thu rộn rã, nhớ dáng mẹ tần tảo dưới ánh trăng khuya. Trăng vàng quê mẹ vì thế không chỉ là vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn là biểu tượng của quê hương, của tình mẹ bao la và của sự yên ả dịu dàng mà tôi hằng khắc ghi.

Trăng vàng quê mẹ mãi là ký ức trong trẻo, là nguồn sáng ngọt lành nuôi dưỡng tâm hồn tôi. Dù đi đâu, làm gì, tôi vẫn luôn mang trong tim vầng trăng ấy như mang theo một phần máu thịt của quê hương và tình yêu thương vô hạn của mẹ. Trăng vàng quê mẹ chính là vầng trăng tuổi thơ, vầng trăng yêu thương, soi sáng và nâng đỡ bước chân tôi trên mọi chặng đường đời.

Đọc báo điện tử Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng nhanh chóng, thuận tiện và an toàn hơn trên các thiết bị di động với Ứng dụng TNTP&NĐ Online

Tải ngay ứng dụng TNTP&NĐ Online TẠI ĐÂY

Bạn đang đọc bài viết Trăng vàng quê mẹ tại chuyên mục Sáng Tác của Báo Thiếu niên Tiền phong và Nhi đồng. Mọi thông tin góp ý và chia sẻ, xin vui lòng gửi về hòm thư banbientap@thieunien.vn.

Bài liên quan

Na ơi - Mở mắt nào!

Ấy là một ngày đẹp trời, khi mà bé Nụ phát hiện ra một quả na nhỏ xíu trên cái cây trước ...

Hạt giống nảy mầm

Mùa xuân sắp qua, trên cánh đồng, các hạt giống đều đã nảy mầm. Từng chiếc lá con vẫy reo ...

Bài Sáng Tác khác

Cô bé dũng cảm

Huyền chăm chút từng kẽ lá của cây sen đá, tỉa những chiếc lá vàng trong chậu hoa giấy bên hiên nhà. Nó lấy điện thoại ra căn từng góc ảnh đẹp để chụp bông hồng nhung chớm nở, vẫn còn đọng sương sớm trên cánh hoa.

Món quà tặng bà

Cuối tuần vừa rồi, bé Mây theo ba mẹ về quê thăm bà ngoại. Nhà bà xa lắm. Mây vừa đi xe vừa ngủ gật. Mệt ơi là mệt. Thế nhưng khi vừa xuống xe, nhìn thấy bóng dáng bà ở trong sân, bé Mây đã quên hết cả mệt mỏi, chạy đến bên bà.

Con mèo nhọ mũi

Chú chuồn chuồn ớt lượn vài vòng trong vườn rồi hạ cánh xuống một quả ớt cũng đỏ au như màu trên thân chú vậy. “Chà, quả là một vị trí thích hợp để náu mình và làm một giấc ngon lành!”.

Sâu Xanh bị cảm lạnh

Một chú Sâu Xanh bị hắt xì. Sâu Xanh hắt xì liên tục nên việc di chuyển trở nên thật khó khăn. Chú sâu đang bò lên cành cây để ăn lá. Bụng chú đói meo rồi. Nhưng...

Vui hội trăng rằm

Không khí đêm hội trăng Rằm đã rất nô nức, rộn ràng rồi các bạn ơi. Cùng đón một cái tết Trung thu thật vui qua những bức tranh đáng yêu của các bạn thiếu nhi Hà Nội nào!

Chú Cuội Cung Trăng

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một người tiều phu tên là Cuội. Một hôm, như thường lệ, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây chặt về làm củi. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội giật mình phát hiện có một hang cọp.